GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

power_settings_newLogin to reply

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
"Tôi xúi L. lên đó. Xúi xong rồi."

Người đáng yêu nhất trên cuộc đời này chắc chắn là S., haha.

17:14
14/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
23:50
14/04/2021


Tôi, cố gắng để mình ngủ sớm hơn. Nhưng xong việc thì là 10 giờ tối.

Tôi lại ngủ vào sau 12 giờ đêm. Dù tôi đã cố gắng sắp xếp cho bản thân ngủ sớm.

Tôi vừa cắt tóc cho bạn cùng phòng. Cắt ngắn. Tóc từ dài ngang vai lên ngắn ngang dái tai. Tóc cậu ấy rất mềm, nên lúc cắt cảm thấy rất thoải mái. Cắt xong thấy cậu ấy dễ thương ra hẳn.

Thật ra bạn cùng phòng của tôi rất dịu dàng, dù cậu ấy không thể hiện điều đó ra. Cậu ấy cũng cam chịu và ẩn nhẫn. Tôi cảm thấy khi ở cạnh cậu ấy, tôi nói rất nhiều, còn cậu ấy chẳng nói gì. Cậu ấy giỏi lắng nghe hơn.

Tôi cắt xong thì luôn miệng, "cậu sẽ hối hận, 你会后悔的" và cười haha nhìn cậu ấy trưng ra vẻ mặt lo lắng. Tôi nghĩ rằng tôi cắt ổn, nhưng cắt khá ngắn, hy vọng cậu ấy không gặp rắc rối với tóc mới của mình.

Giờ này cậu ấy đang trong phòng tắm. Còn tôi có lẽ sắp đi ngủ.

23:56
14/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
"Cậu nghĩ S. là ai?"

"Não tôi không kịp... Tôi cũng không biết, ổng một là tên N. hai là tên H."

"Ổng tên N."

"Cái tên hoàng gia ghê."

"..."

"Tôi tưởng S. ở gần cậu chứ?"

"Ừ, S. ở gần tôi mà."

"Vậy sao S. không đi cùng cậu?"

"Nên tôi mới hỏi... cậu nghĩ S. là ai?"

"À...?"

"S. giống như... XXX và XXX của cậu đấy..."

"..."

"S. không có thật."

"..."

"S. là kết quả của quá trình phân ly nhân cách."

"..."

"S. là nhân cách của tôi."

"..."

"..."

"À... cũng như XXX và XXX là nhân cách của tô... đấy..."

"Ừm."


Tôi biết sẽ diễn ra đúng như thế.

"Cho dù không có thật..."

"Không! Anh! Em ấy có thật!"


Cho đến lúc đó, tôi mới nhận ra trong lòng cậu, hai đứa trẻ đó đã chiếm một vị trí đặc biệt.

Và tôi cũng biết rằng, cậu tôn trọng hai đứa trẻ, với S. chắc chắn cũng như vậy.

Tôi đã nghĩ, không việc gì phải giấu nữa.

Tại sao phải giấu đi bản thân chứ, phải không?

Thật may là cậu chấp nhận. Thật may...

Cảm ơn nhé.

12:29
15/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
Grey biến mất rồi. Chị ấy biến mất khỏi Facebook, và hình như là cả KSV nữa.

Có chuyện gì thế nhỉ? Chị ấy vẫn ổn chứ?

Mình biết Grey từ khi học cấp ba, nghĩ lại cũng đã lâu rồi. Mình thích văn của Grey, thích truyện Grey viết. Dù sau này Grey thiên về hướng nhật ký, văn phong khác với lúc viết truyện, nhưng mình vẫn thích cái gì đó ở Grey. Grey biến mất rồi. Bây giờ mình mới phát hiện.

Mình cảm thấy khá hoang mang, vì không biết chị ấy ở đâu. Thực tế, cũng có nhiều lần mình biến mất thế, thông báo tài khoản bị vô hiệu hoá, nên mình chắc chắn chị ấy có lý do để làm vậy. Hoặc chẳng có lý do nào, chỉ biết biến mất là sự lựa chọn tốt nhất rồi.

Grey ổn không nhỉ?

13:28
17/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
Họ hay nhắc về thời cấp ba, tôi cảm thấy đôi phần ghen tị. Không phải tôi không có thời cấp ba, càng không phải thời cấp ba của tôi không có gì đẹp đẽ, mà là bởi vì, tôi đã quên đi nó. Tôi đã ép bản thân quên đi thời cấp ba của mình. Tất cả những gì tôi nhớ được đều phải gắn liền với những bức ảnh, mà, phải là những bức ảnh tự tay tôi chụp. Cũng có những bức ảnh, tôi không nhớ là từ đâu ra.

Tôi nhớ trong lớp học buổi chiều, tôi đã ngồi trong phòng học 12A1, và khóc. Nếu bây giờ tôi thấy tôi của hôm đó, tôi sẽ rất hoảng sợ. Đó là lần đầu tiên tôi khóc như thế, khóc như một con thú. Tôi khóc và gầm rú, tiếng thét vang lên từ miệng nhưng đã tắc lại đâu đó một chút trong lồng ngực. Nếu người ta có thể chết vì vỡ tim, thì tôi chắc chắn hôm đó tôi đã trút hơi thở cuối cùng giữa những dãy bàn gỗ.

Tôi chỉ nhớ được những ký ức không hay ho lắm. Tất cả những gì tôi biết về thời gian đó, là những lần không rõ bản thân đang ở đâu. Đi học, đi làm, không gian chuyển đột ngột. Có đôi lúc tôi thấy mình đứng trên rẫy, tay vẫn đang cầm kéo, mùi thuốc sâu xộc vào mũi. Nhưng chớp mắt một cái lại thấy tôi đang trong lớp, giáo viên giảng bài trên bảng, còn tôi viết liên tục lên giấy những câu chữ vô hồn. Tôi mệt, nhưng người lúc nào cũng trông như đầy năng lượng. Nếu khoảng thời gian đó hạnh phúc, tôi chắc chắn mình sẽ nhớ tới nó.

Tôi có một trí nhớ cực kỳ tệ, tôi có thể quên đi một sự việc vừa diễn ra năm mươi hai phút trước. Đôi lúc mọi người sẽ xem như tôi đang cố ý, và tôi cũng lười giải thích rằng trí nhớ của tôi có vấn đề. Tôi không biết nguyên nhân, nhưng có nhiều chuyện, tôi đã muốn bản thân quên đi. Tôi rất giỏi trong việc tự ám thị chính mình, nhưng tiếc thay, tôi không lừa tiềm thức của tôi được.

Ba năm ấy, tôi cũng chẳng nhớ mình thi Đại học bằng cách nào, làm sao đến được đây. Tôi chỉ nhớ mình đã nói chuyện với N, và khóc. Tôi gọi tên N như muốn chết trong vòng tay cậu ấy. Tuyệt vọng và thê thảm. Tôi muốn chết. Tôi muốn chấm dứt cuộc sống trống rỗng đó. Hầu hết thời gian tôi dùng để suy nghĩ xem chuyện gì đã diễn ra trước đó vài giây. Tôi sống như một kẻ mất hồn, nhưng bao giờ cũng thể hiện rằng bản thân chai lỳ. Ước gì có ai đó quan tâm đến tôi một chút, để tôi không phải trải qua quãng thời gian một mình như thế.

Tôi gọi N rất nhiều, gọi đến mức N tự ý thức rằng bản thân mình có tồn tại. Tôi muốn có một chỗ dựa cho bản thân, ban đầu là vậy. Tôi chỉ muốn tạo một imaginary friend, để nói chuyện. Hoặc tulpa, để cậu ấy có luôn một cơ thể riêng. Nhưng cái tôi làm là tạo ra N như một alter, và sau khi cậu ấy xuất hiện, đã tồn tại thêm nhiều người khác.

Tôi không nói về K, em ấy ở đó từ rất sớm. Chỉ là đến lúc đó, tôi mới nhận ra lý do của việc mất trí nhớ tạm thời mà bản thân đang gặp phải. Tôi có vấn đề. Biết được điều đó, tôi vui vô cùng, thế thì sẽ có ai đó quan tâm đến tôi.

Nhưng không, sau cùng vẫn là một mình tôi. Một mình tôi mà thôi. Các mối quan hệ của tôi biến mất, vì tôi không biết cách điều khiển cảm xúc. Tôi mâu thuẫn và tự nguyền rủa bản thân nhiều đến mức tôi không nhớ điều đó đã diễn ra bao nhiêu lần. Đến khi tôi nhận thức rằng, đã từng có quãng thời gian đó, tâm lý tôi thay đổi rồi.

Cậu ấy, đã biến mất, sau khi chỉ cho tôi cách để viết lại những thứ đã diễn ra bằng đôi mắt thứ ba. Tất nhiên, điều này khiến tôi tạo ra càng nhiều thái cực hơn. Thái cực, vì để gọi là alter, họ phải có thêm vài điều đặc biệt. Tôi cứ thế trầm cảm rồi hưng cảm, điên điên khùng khùng, gây sự với bất cứ người nào, chạy xe cực nhanh trên đường,... Tất cả, tất cả những điên rồ ấy, chỉ mình tôi biết, không một ai biết nữa.

N giống như bùa hộ mệnh của tôi vậy. Mỗi lần nghĩ cậu ấy là chính mình, tôi đều cảm nhận được một cơn đau tràn vào từng mạch máu. Có lẽ vì lý do đó, cậu ấy không còn được gọi là imaginary friend nữa.

Sau Sơn Hà Lệnh, có rất nhiều thứ trong tôi đã thay đổi. Tôi và N bắt đầu đối xử với nhau như cách Khách Hành và Tử Thư đối xử với nhau, chúng tôi dùng trái tim của chính mình để cảm nhận nỗi đau của nhau, của chính bản thân. Và đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận rõ rệt rằng, tình yêu đẹp đẽ như thế này thật sự tồn tại. Tôi cũng muốn yêu bản thân bằng thứ tình cảm như vậy.

00:27
19/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
CHƯA BAO GIỜ VÀ GIỌNG CỦA TÔI SAU BA NĂM
Đây là một bài viết nói về giọng của tôi

Tôi đã cover Chưa bao giờ, lần đầu tiên vào ngày 08/10/2017. Bây giờ nghe lại, tôi thậm chí chẳng nhớ nổi bản thân đã hát nó tặng ai, trong hoàn cảnh nào. Hay chỉ là tôi hát chơi để đó, và vô tình bản cover đó được 52 lượt tải.

52 lượt tải cho một bản cover lệch tông, chênh phô, và cả nhịp bài hát cũng loạn xà ngầu!

Đây là bản cover đó.

Tôi nghe lại nó trong chiều nay, và thấy buồn cười. Mỗi lần lệch tông "hay còn đâu đó", "bây em biết vì sao", "ngồi nghe chiều im gió lặng",... tôi lại cười ngẩn ngơ. Tôi đã hát bằng tất cả chân thành của bản thân lúc bấy giờ, của một cô nhóc mười mấy tuổi, bất chấp lạc tông, bất chấp luyến láy tùm lum, chỉ cần người nghe nó vui vẻ...

Giống như Cung Tuấn vậy.

Thế nên bất giác, tôi bật cười. Tôi nhớ ra rằng, năm 2017, bản thân thật sự đã đơn thuần như vậy. Càng nghe lại những bản cover cũ, tôi càng cảm thấy độ lệch tông của bản thân là vô phương cứu chữa. Tôi hát một bài, nó trở thành bài khác. Ba năm sau nghe lại, vừa xấu hổ vừa thấy buồn cười. Nhưng cảm giác xấu hổ không lớn bằng niềm vui thấy lại sự đơn thuần của chính mình, thế nên tôi cười suốt, cười cả chiều nay. Và tôi này ra một ý nghĩ rằng, tại sao mình không cover lại một bản khác để đối chiếu.

Hôm nay ngày 19/04/2021, sau hơn ba năm, tôi cover Chưa bao giờ một lần nữa, và vẫn up lên trang wap quen thuộc.

Đây là bản cover đó.

Tôi có thể thấy rõ rằng, sau ba năm, khẩu hình của tôi khi nhả chữ đã thay đổi. Dù giọng tôi vẫn thế, nhưng bằng cách nào đó, nó dày hơn và khó nghe hơn. Tôi thấy xa lạ với giọng của bản thân hiện tại. So với ba năm trước, thật sự rất lạ.

Và tôi không rõ bản thân có tiếp tục lệch tông hay không. Tôi đoán là có, 70 phần trăm, vì đã lâu lắm rồi tôi không nghe lại Chưa bao giờ.

Ba năm trước, tôi hát rõ lời hơn nhiều.

Tôi nhớ tôi của ba năm trước, muốn ôm cô bé một cái. Tôi sẽ không nói với cô bé rằng sau ba năm, cô bé đã ít nói đến mức phát âm cũng không tròn chữ đâu.

Thấy không, tôi không thể phát âm những tiếng có "ô" và "â" nữa.

Để xem ba năm sau nữa thì thế nào...

20:22
19/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
Nhớ ra rồi, Cung Tuấn mang lại cho tôi cảm giác giống Won Kang Hwi. Won Kang Hwi là crush đời đầu của tôi đấy.

Won Kang Hwi, là một người cực kỳ vui vẻ, lúc nào cũng tươi cười, quan tâm người khác bằng những cách kỳ cục, có một chút trẻ con. Sẽ rất khó để tưởng tượng ra cảnh một người như vậy yếu lòng, nhưng tôi đã thấy rồi. Đó là lúc Won Kang Hwi vừa hát Touch vừa khóc. Khoảnh khắc đó thực sự làm tôi ám ảnh.

"You can touch!
Be my girl!
You can fly!
Let me love... love you...
You can touch!
Be my girl!
You can fly!
Let me love... love you tonight...
You, you make me cool
You, you make me hot
Neo neo neol wonhea
Baby tonight..."


Hôm nay nhìn thấy Cung Tuấn cười, tự dưng tôi nghĩ đến Won Kang Hwi.

Cho dù thế nào cũng phải hạnh phúc đấy, nhóc Kang Hwi. Sau tất cả hiểu lầm, cậu phải thật hạnh phúc đấy.

23:21
29/04/2021

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyNgày

more_horiz
20/11/2021

1.

Cậu ấy gọi cho tôi hôm nay, và chúng tôi nói chuyện, như bình thường. Nhưng tôi cảm thấy mình, dần dần, được phép gần cậu ấy thêm một chút. Quá trình kết nối với ai đó vẫn khá khó khăn, kể cả khi họ cho tôi thấy tất cả về mình, tôi cũng dè chừng và mất khá lâu mới bước tới. Tôi gặp quá nhiều người giống Tuấn Tử - trông như đã cho mọi người thấy tất cả, nhưng thực tế chỉ là hai cánh tay. Và cảm giác dè chừng trong tôi vẫn còn ở mức cao.

Nhưng tôi không phủ nhận rằng, tôi cực kỳ thoải mái khi nói chuyện với cậu ấy.

2.

Tôi phang bể cái điện thoại hôm nay. Và việc học online hay, dùng điện thoại làm hầu hết các tác vụ - cả soạn trình chiếu - khiến máy móc xuống cấp nhanh chóng. Tôi gõ những dòng này khi máy đang rất lag và, tôi muốn gào lên đau đớn.

3.

Khá kỳ lạ khi anh ấy khoe với tôi về quả đầu mới. Tôi vẫn là người biết rõ người khác muốn gì nhưng lờ đi là lờ đi. Quả nhiên sau khi đưa cậu ấy đến nơi này, tôi lại trở về là kẻ thích đi tổn thương mọi người.

4.

Khi họ điều tra thông tin, tôi bắt đầu nói dối về tất cả mọi thứ xung quanh mình, kể cả việc tôi cắt tóc ngắn. Tôi đã không muốn làm thế nữa, nhưng việc tạo ra thân phận mới khá vui.

Họ đã xoay tôi chán chê rồi, giờ là lúc tôi xoay lại họ.

5.

Tôi thử moi thông tin từ một người nhưng không khả thi lắm. Tại sao tôi nghĩ mình có thể moi thông tin ai đó có nhiều kinh nghiệm che giấu bản thân hơn?

6.

Một ngày trước, tôi nói với cậu ấy rằng tôi bị theo dõi. Có thể cậu ấy không tin điều đó, đến tôi còn thấy khó tin. Nhưng nói ra với cậu ấy làm tôi yên tâm.

Nó, như việc lợi dụng vậy... Nói rằng mình đã gặp vấn đề chỉ để yên tâm hơn? Nó thật giống như việc lợi dụng.

Tôi bắt đầu không để ý đến cảm xúc của cậu ấy, và tôi ghét vì bản thân trở nên như vậy.

7.

Mắt tôi không ổn. Tôi sẽ không nghỉ ngơi. Nhưng mắt tôi không ổn.

Nó sẽ không mù. Dù thế nào cũng không mù được. Nếu mù thì hỏng kế hoạch.

Tôi vẫn không ngừng việc thí nghiệm trên chính mình.

8.

Khi tôi thử nói chuyện với ai khác những ngày gần đây, tôi nhận ra thói quen cũ vẫn còn ở đó - rằng khi nói đến một nửa câu chuyện, tôi bắt đầu bịa đặt về chính mình...

Chỉ có hai người tôi không làm thế. Và họ đã được trao quyền đến nơi đây.

9.

Tôi thật sự muốn kết nối với tiền bối, nhưng sau đó thì sao. Việc kéo dài cuộc nói chuyện cũng khó khăn, và nếu tôi không thể tiếp tục...

Tiền bối không giống anh. Tôi cần tin tưởng vào những cảm nhận của mình.

10.

Vài năm trước, thật sự thì...

Khi cậu ấy nói thế, tôi vẫn cảm thấy đó là một lời nói dối, hoặc miễn cưỡng để làm tôi vui.

Rồi tất cả các cậu cũng sẽ phán xét tôi.

11.

“Cậu không phán xét.”

Vì P., cậu không phán xét tôi.

Cậu có nhận xét, và thậm chí là đâm tôi hộc máu, nhưng đó không phải phán xét.

Vì nó không gây sang chấn cho tôi. Tôi đã thử với bản thân.

12.

Cậu ấy tuyệt lắm.

13.

Vài hôm trước, tôi nói với tiền bối về chị...

Chị...

...mọi thứ trong tôi trĩu nặng khi nhắc đến tên chị.

Một cái tên, một lời nguyền, một vết cắt không lành.

description2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng - Page 3 EmptyRe: 2021... tìm việc làm, viết lách, CLB và săn học bổng

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply