Mình đang xem Sơn hà lệnh (phim chuyển thể từ Thiên nhai khách của Priest). Xem đến hết tập ba, cảm thấy nên lắng đọng một chút, nên mình ngừng. Có vài chi tiết trong phim thật đặc biệt, mà mình không từng nghĩ tới khi muốn viết một fanfic cổ phong. Ví dụ như, cảnh tay áo của Tử Thư bay lên khi nhân vật này đứng trên mái nhà, hay cảnh nón của Tử Thư bị chém văng ra, những hình ảnh này đều rất đẹp. Mình không hề nghĩ đến trang phục, quá thiếu sót cho một fanfic có bối cảnh như vậy.
Thật đặc biệt thay, mối quan hệ giữa Khách Hành và Tử Thư. Truyện không khắc hoạ rõ điều này, nhưng trên phim thì có. Chỉ đơn giản như phần giới thiệu tên của hai người, Ôn Khách Hành đưa hai tay lên, "Ôn. Ôn Khách Hành. Hoá ra huynh đài tên Chu Nhứ. Chữ Nhứ nào vậy".
Và Tử Thư đáp lại, "Nhứ trong liễu nhứ". 柳絮的絮. Liễu nhứ là hoa liễu, lại vừa hay chữ Chu 周 trong tên của Tử Thư có nghĩa toàn bộ. Thế nên Khách Hành đáp lại:
"Tên hay! Hoà nhã với mọi người, thân tựa bông liễu bay."
Chỉ có vậy thôi, nhưng quá đỗi dịu dàng. Tên một người có ý nghĩa, tên một người có thể được diễn thành như vậy, người diễn nghĩa uyên thâm và hàm ý biết nhường nào!
Hoặc mình bị cuồng Hán tự nên mới hoàn mỹ hoá mọi thứ lên như thế.
Ôn Khách Hành vừa gặp Chu Tử Thư, đã biết đây là một mỹ nhân. Cũng nhờ đôi mắt nhìn người của hắn, mà hai người một đứng đầu Quỷ Cốc, một thủ lĩnh Thiên Song, đã thấu hiểu cho nhau, quan tâm nhau. Đó chắc chắn là một câu chuyện hoàn mỹ, dù khởi đầu có hơi kỳ quặc.
Qua hơn một canh giờ, y mới mở mắt, lại thấy Ôn Khách Hành kia dựa tường, gập một chân, còn đang nghiêng đầu đánh giá mình, không nhịn được nói: “Trên mặt ta có thứ gì hay sao, khiến vị Ôn huynh này nghiên cứu cả buổi trời như vậy?”
Ôn Khách Hành mặt không biểu cảm nói: “Ngươi đã dịch dung à?”
Chu Tử Thư trong lòng căng thẳng, nét mặt lại thờ ơ mà hỏi ngược: “Cái gì?”
Nhưng Ôn Khách Hành không quan tâm, chỉ lẩm bẩm: “Kỳ quái… thật là kỳ quái, ta lại không nhìn ra ngươi đã dịch dung, nếu nói ngươi chưa động tay, ừm…”
Y đưa tay cọ cằm, hơi khó hiểu nói: “Ta mấy năm nay nhìn người chưa bao giờ nhầm, vừa nhìn đã thấy sau lưng ngươi là xương hồ điệp, rõ ràng nên là một mỹ nhân.”
Chu Tử Thư nhất thời không thể đối đáp.
Ôn Khách Hành gật đầu, tự nói: “Ta nhìn người chưa bao giờ sai lầm, ngươi nhất định đã dịch dung.”
Chu Tử Thư tiếp tục không thể đối đáp.
Ôn Khách Hành bám riết không tha ra sức nhìn mặt y chòng chọc, nhìn cả buổi, lại ngửa đầu ra sau như từ bỏ: “Nhưng ta lại không nhìn ra sơ hở, những mánh khóe giang hồ này, phải có bổn sự lớn cỡ nào, mới có thể khiến ta không nhìn ra sơ hở? Chỉ sợ còn chưa sinh ra đâu? Không có khả năng không có khả năng…”
Cố Tương lạnh lẽo nói: “Chủ nhân, ngài lần trước còn chỉ bóng lưng một tay đồ tể gi-ết heo, kết luận là mỹ nhân đấy.”
Ôn Khách Hành lời nói nhỏ nhẹ: “Người nọ tuy là đồ tể, chỉ cặp mắt thủy quang liễm diễm cố phán sinh tư kia đã có thể xưng y một tiếng mỹ nhân. Anh hùng còn không luận xuất xứ, đồ tể thì làm sao? Ngươi thì biết cái gì, tiểu hài tử không biết đẹp xấu.”
Cố Tương thở than: “Thủy quang liễm diễm, cố phán sinh tư? Không phải nước mắt ngáp chưa lau sạch sao? Huống chi mũi to miệng rộng đầu to tai to…”
Ôn Khách Hành nói như đinh đóng cột: “A Tương, mắt ngươi không tốt.”
Chu Tử Thư đã chậm chạp đứng dậy, đi xem xét tình huống của thiếu niên Trương Thành Lĩnh kia.
Thật đặc biệt thay, mối quan hệ giữa Khách Hành và Tử Thư. Truyện không khắc hoạ rõ điều này, nhưng trên phim thì có. Chỉ đơn giản như phần giới thiệu tên của hai người, Ôn Khách Hành đưa hai tay lên, "Ôn. Ôn Khách Hành. Hoá ra huynh đài tên Chu Nhứ. Chữ Nhứ nào vậy".
Và Tử Thư đáp lại, "Nhứ trong liễu nhứ". 柳絮的絮. Liễu nhứ là hoa liễu, lại vừa hay chữ Chu 周 trong tên của Tử Thư có nghĩa toàn bộ. Thế nên Khách Hành đáp lại:
"Tên hay! Hoà nhã với mọi người, thân tựa bông liễu bay."
Chỉ có vậy thôi, nhưng quá đỗi dịu dàng. Tên một người có ý nghĩa, tên một người có thể được diễn thành như vậy, người diễn nghĩa uyên thâm và hàm ý biết nhường nào!
Hoặc mình bị cuồng Hán tự nên mới hoàn mỹ hoá mọi thứ lên như thế.
Ôn Khách Hành vừa gặp Chu Tử Thư, đã biết đây là một mỹ nhân. Cũng nhờ đôi mắt nhìn người của hắn, mà hai người một đứng đầu Quỷ Cốc, một thủ lĩnh Thiên Song, đã thấu hiểu cho nhau, quan tâm nhau. Đó chắc chắn là một câu chuyện hoàn mỹ, dù khởi đầu có hơi kỳ quặc.
Qua hơn một canh giờ, y mới mở mắt, lại thấy Ôn Khách Hành kia dựa tường, gập một chân, còn đang nghiêng đầu đánh giá mình, không nhịn được nói: “Trên mặt ta có thứ gì hay sao, khiến vị Ôn huynh này nghiên cứu cả buổi trời như vậy?”
Ôn Khách Hành mặt không biểu cảm nói: “Ngươi đã dịch dung à?”
Chu Tử Thư trong lòng căng thẳng, nét mặt lại thờ ơ mà hỏi ngược: “Cái gì?”
Nhưng Ôn Khách Hành không quan tâm, chỉ lẩm bẩm: “Kỳ quái… thật là kỳ quái, ta lại không nhìn ra ngươi đã dịch dung, nếu nói ngươi chưa động tay, ừm…”
Y đưa tay cọ cằm, hơi khó hiểu nói: “Ta mấy năm nay nhìn người chưa bao giờ nhầm, vừa nhìn đã thấy sau lưng ngươi là xương hồ điệp, rõ ràng nên là một mỹ nhân.”
Chu Tử Thư nhất thời không thể đối đáp.
Ôn Khách Hành gật đầu, tự nói: “Ta nhìn người chưa bao giờ sai lầm, ngươi nhất định đã dịch dung.”
Chu Tử Thư tiếp tục không thể đối đáp.
Ôn Khách Hành bám riết không tha ra sức nhìn mặt y chòng chọc, nhìn cả buổi, lại ngửa đầu ra sau như từ bỏ: “Nhưng ta lại không nhìn ra sơ hở, những mánh khóe giang hồ này, phải có bổn sự lớn cỡ nào, mới có thể khiến ta không nhìn ra sơ hở? Chỉ sợ còn chưa sinh ra đâu? Không có khả năng không có khả năng…”
Cố Tương lạnh lẽo nói: “Chủ nhân, ngài lần trước còn chỉ bóng lưng một tay đồ tể gi-ết heo, kết luận là mỹ nhân đấy.”
Ôn Khách Hành lời nói nhỏ nhẹ: “Người nọ tuy là đồ tể, chỉ cặp mắt thủy quang liễm diễm cố phán sinh tư kia đã có thể xưng y một tiếng mỹ nhân. Anh hùng còn không luận xuất xứ, đồ tể thì làm sao? Ngươi thì biết cái gì, tiểu hài tử không biết đẹp xấu.”
Cố Tương thở than: “Thủy quang liễm diễm, cố phán sinh tư? Không phải nước mắt ngáp chưa lau sạch sao? Huống chi mũi to miệng rộng đầu to tai to…”
Ôn Khách Hành nói như đinh đóng cột: “A Tương, mắt ngươi không tốt.”
Chu Tử Thư đã chậm chạp đứng dậy, đi xem xét tình huống của thiếu niên Trương Thành Lĩnh kia.
18:43
18/03/2021
18/03/2021