GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

power_settings_newLogin to reply

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Thật ra cái kết Sơn Hà từng khiến mình đứng ngồi không yên. Bây giờ quan điểm của mình đã khác, mình không nhớ cảm giác lúc ấy nữa, nhưng chắc chắn trong quá khứ mình đã suy nghĩ nhiều về cái kết này. Hẳn là mình đã nghĩ thế gian đang ép Tử Thư phải sống, trong khi y muốn chết. Hẳn là mình đã nghĩ bất tử chỉ là lời nguyền, rồi họ sẽ lại nhìn tất cả rời đi, mà không níu lại được một mảnh thời gian. Thêm vào đó, việc chưa đành lòng dứt khỏi Sơn Hà cũng khiến mình cố chấp với cái kết. Mình thừa nhận, lúc đó mình không hiểu nhân vật. Tại sao Ôn Khách Hành muốn Chu Tử Thư phải nhường ta một lần, tại sao Tử Thư chỉ phạt ba chung rượu mà không cần thêm gì cả, tại sao Ôn Khách Hành muốn Chu Tử Thư sống, trong khi hắn biết thế là ép uổng Chu Tử Thư, tại sao đến cuối cùng Chu Tử Thư vẫn chỉ như một người ngoài?

Nhưng mình sai.

Đoạn phỏng vấn của Trương Triết Hạn cũng khiến mình bận tâm, anh ấy nói muốn cả ba người cùng trở về Tứ Quý Sơn Trang, an tĩnh sống cho đến khi Chu Tử Thư phải rời bỏ nhân thế. Không bàn đến việc anh ấy cầm kịch bản BE, anh ấy đã dùng góc nhìn của Chu Tử Thư, mà muốn mọi thứ diễn ra tự nhiên. Tử Thư chết trước, Ôn Khách Hành chết sau, đó là quy luật sinh lão bệnh tử mà không ai cản được. Nhưng đó là suy nghĩ của Chu Tử Thư, suy nghĩ, một dao động bất chợt. Chu Tử Thư sẽ không hành động như thế.

Bằng cách nào đó, Chu Tử Thư có một suy nghĩ riêng trước, nhưng sau đó lại thay đổi theo Ôn Khách Hành, rất nhiều phân đoạn trong phim đã chứng tỏ điều này. Đó là lần Chu Tử Thư nói, "cút xuống đây", khi trước đó cay đắng nói Ôn Khách Hành và bản thân quan điểm khác nhau, ta không khuyên huynh được nữa. Đó là lần, Chu Tử Thư nói "đệ bớt bớt lại đi", rồi cầm Bạch Y chống lại cả võ lâm mà hỏi, "ai tính trước". Hãy nhìn xem, quan điểm của Chu Tử Thư lúc đầu không như thế, nhưng sau cùng lại đổi theo Ôn Khách Hành, luôn như vậy. Chu Tử Thư không có quan điểm riêng sao? Y sống rất tùy hứng sao? Không đâu, y có quan điểm của chính mình, và quan điểm đó là vứt sơn hà đi, sơn hà không quan trọng, trọng tại tri kỷ chính là vậy. Chu Tử Thư có quan điểm và góc nhìn của mình, nhưng tất cả không bằng những run rẩy mà y thấy trên người Ôn Khách Hành. Vốn dĩ từ đầu, y không quan tâm thế gian này, y chỉ lướt qua nó một chút cho có cái mà nhìn ngắm. Sau cùng gặp được người y trân trọng, y còn quan tâm thế giới kia làm gì?

Vì Trương Triết Hạn hiểu Chu Tử Thư, chắc chắn anh ấy đã là Chu Tử Thư như thế. Là Chu Tử Thư bị suy nghĩ của bản thân đã làm cho dao động trước, cũng là Chu Tử Thư sau đó, thu thế gian và quan điểm của bản thân vào đôi mắt Ôn Khách Hành. Trong thế giới của y chỉ có hắn. Có hắn, nên y sao cũng được hết, cái tùy ý mà Chu Tử Thư mang lên mình từ giây phút nhìn thấy người tên Ôn Khách Hành bảo mình đang phơi nắng, sau này chỉ lưu lại trên đúng một Ôn Khách Hành thôi.

Còn vì sao Ôn Khách Hành muốn Chu Tử Thư sống, cho dù biết mình đang ép y, thì mình đã viết rất nhiều rồi. Cách yêu của hắn chính là như vậy, làm tất cả để bảo vệ ánh sáng của hắn, kể cả việc chết để ánh sáng ấy được sống. Vì Ôn Khách Hành chỉ là một đứa trẻ ngốc, là tên ngốc "lúc nào cũng trưng ra bộ mặt ủy khuất", là tên ngốc "biết ta không sống được bao lâu nữa, lại đeo mặt nạ đó lừa ta", là tên ngốc muốn giấu Chu Tử Thư chuyện giả chết để y không bị cuốn vào vòng xoáy của hắn, là tên ngốc để ý đến sự cô độc của Chu Tử Thư, nhưng không biết xin lỗi Chu Tử Thư hẳn hoi hơn việc ôm lấy y, tựa đầu vào người y, nói cho y biết rằng... vì có y mà con đường làm người của hắn lại đẹp đẽ như vậy, nói cho y biết rằng sự tồn tại của y có ý nghĩa với hắn, rất có ý nghĩa với hắn, nhưng hắn không nói ra được. Và hắn biết hắn đã khiến y đau lòng rồi, nhưng hắn không biết cách xin lỗi mà thôi.

Nếu tình cảm của Ôn Khách Hành là ngốc nghếch như thế, thì Chu Tử Thư chính là sự bao dung. Vậy chẳng phải hợp nhau quá rồi.

Vậy nên chắc chắn trong một khoảnh khắc nào đó, cả hai đã hướng suy nghĩ của mình về phía nhau, mà không cần nói ra bất cứ điều gì, để đi đến cái kết như vậy. Vứt cái thế gian vô thường này đi, chỉ cần sống cạnh nhau, trong mắt có người kia là đủ. Biết đâu Ôn Khách Hành vẫn trẻ con ngốc nghếch, đôi khi hắn kể lại chuyện xưa, thì Chu Tử Thư vẫn cứ bao dung như thế đứng yên, để hắn dựa vào mình nói chuyện cho đến khi ngủ gục. Thế giới của họ đẹp đẽ đến vậy mà.

Cái kết đẹp đẽ đến vậy mà!

09:15
09/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Sơn Hà Lệnh
共死 - Cộng tử

Tôi thực sự không biết phải viết gì... Cộng tử, hai tiếng này liên tục lặp lại trong tâm trí tôi. Cộng tử, đối với đồng sinh. Cộng tử, cảnh này, thực sự là cộng tử.

Lần đầu tiên xem cảnh này, tôi đã viết:

Lần đầu tiên Vô đề vang lên mà tôi cười. Như được giải thoát vậy.

Nhưng hôm nay, tôi biết được rằng, chẳng còn lần nào Vô đề vang lên khiến tôi cười được nữa. Vẫn là cảnh ấy, vẫn là Chu Tử Thư, Ôn Khách Hành, và một Diệp Bạch Y, nhưng nếu là Vô đề vang lên, nước mắt tôi sẽ rơi.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư trong phiên bản đầu tiên rồi.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư gọi tên Ôn Khách Hành, "ta hỏi huynh", và một giọt nước mắt rơi xuống.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư dựa đầu lên vai Ôn Khách Hành, từng tiếng từng tiếng dần yếu đi, tôi thấy rõ sự buông xuôi của huynh ấy rồi...

Tôi chỉ nặng lòng một giọt nước mắt, một giọt nước mắt thôi. Nhưng tôi không muốn thấy Chu Tử Thư dựa lên vai Ôn Khách Hành và từ từ buông xuôi như thế, tôi không đành lòng. Tôi thực sự không đành lòng nhìn huynh ấy như thế...

Nhưng tôi lỡ thấy rồi...

Đó là Chu Tử Thư, chân thật, là Chu Tử Thư của Trương Triết Hạn, là Chu Tử Thư muốn sống ở Tứ Quý Sơn trang cho đến khi chết đi. Đó là Chu Tử Thư muốn chết. Một Chu Tử Thư buông xuôi... Tôi rất sợ khi nhìn thấy điều đó...

Ừ, và đó cũng là Chu Tử Thư trước khi nhìn sang Ôn Khách Hành.

Bởi vì khi nhìn sang Ôn Khách Hành rồi, Tử Thư sẽ chắn trước hắn, bảo vệ hắn bằng cánh tay không bị thương. Và huynh ấy biết, lời nói của mình đã làm Diệp Bạch Y dao động. Cộng tử của huynh ấy, chắc chắn khiến Diệp Bạch Y chùn bước. Bất kể huynh ấy có muốn chết cùng Ôn Khách Hành hay không.

Chu Tử Thư sau khi nhìn sang Ôn Khách Hành, chính là người mang ánh mắt kiên cường như thế.

Dù phải nói rằng, tôi thích bản không được công chiếu, tôi thích nó lắm. Nhưng thích nó nghĩa là tôi thích Chu Tử Thư. Thật ra, cảm giác thích Chu Tử Thư trong tôi không còn như trước nữa, nó đã thay đổi. Người tôi thích hiện giờ là Chu Tử Thư - tri kỷ của Ôn Khách Hành.

Phải nhìn sang Ôn Khách Hành, phải nhìn sang đôi mắt ấy, những giọt nước mắt ấy, tôi mới hiểu rằng mối quan hệ của họ đã khiến đối phương mạnh mẽ lên thế nào. Đó là một tình cảm tuyệt đẹp.

Tri kỷ, đó là tri kỷ.

Thấy không, nếu Chu Tử Thư không nhìn sang Ôn Khách Hành, huynh ấy sẽ muốn chết, haha...

Người tôi yêu là một Tử Thư như vậy, Tử Thư có quan điểm riêng, có cảm xúc riêng, nhưng Tử Thư đó yêu thương Ôn Khách Hành. Người tôi yêu chính là người như vậy đấy.

Nếu Tử Thư không có hai luồng suy nghĩ, thì huynh ấy sẽ không lưu lại trong trái tim này đâu.

Và, lần này Vô đề vang lên, tôi lại khóc. "Giải thoát" mà tôi nói, chỉ là khi Chu Tử Thư cười lên.

Tôi thương Chu Tử Thư, thương tình cảm của huynh ấy. Đúng không, sự cô độc đó,... dù tôi thấy rất rõ, rất rõ, nhưng chẳng làm được gì.

Vì huynh ấy sẽ không...

thể hiện sự cô độc...

14:24
10/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Thật ra là, có Ôn Khách Hành rồi, Tử Thư sẽ không đành lòng cô độc.

Nhưng không đành lòng cô độc, chính nó là một loại cô độc.

Tôi điên rồi, sao tôi có thể thương một người như Chu Tử Thư chứ...

14:32
10/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Với lượng kiến thức này về Sơn Hà lệnh, tôi có nên lập một cái blog tên là...

Cho tới hôm nay, điên thành cái dạng này

không?

Có chứ? Có chứ đúng không? Tôi đã nghĩ ra ID luôn rồi, todaymefeng, là Today me 疯. 疯 đến độ viết tiếng Anh tiếng Trung loạn xạ, ngữ pháp lộn tùng phèo luôn.

Muốn thoát khỏi Sơn Hà? Haha còn lâu. Còn lâu á há há há há há...

Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 37

19:21
15/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Sơn Hà Lệnh đã tác động đến tôi thế nào?

Tôi không biết Sơn Hà đối với chứng Rối loạn lưỡng cực có ảnh hưởng tốt hay xấu. Tôi khóc rồi cười, cười rồi khóc, liên tiếp và kéo dài trong vài tiếng. So với khoảng thời gian 15 phút mà tôi cố ép mình vào lúc trước, phải khẳng định rằng, cảm xúc với Sơn Hà Lệnh đẹp đẽ và chân thật hơn. Tôi được sống đúng với phần con người.

Tôi chưa từng xem Sơn Hà Lệnh như một nhân tố làm bệnh của tôi nặng hơn, mà ngược lại, Sơn Hà là một phương pháp chữa lành. Tôi bị sự quan tâm giữa các nhân vật với nhau làm cho cảm động, khiến trái tim tôi đập lại những nhịp ấm áp. Tôi bị nỗi đau của các nhân vật chạm vào tâm khảm, khiến tôi khóc đến lúc nhẹ nhõm được ra. Tôi hoàn toàn giải phóng cảm xúc của chính mình, không còn kìm nén lại như trước nữa. Nếu Chu Tử Thư dịu dàng hơn từng ngày, có thể nói rằng, theo đó tôi chân thật hơn từng ngày.

Sự rung động mãnh liệt này cũng thôi thúc tôi sống tốt hơn. Tôi không chỉ học được ở Chu Tử Thư và Ôn Khách Hành sự đồng cảm, nhận được từ họ sự chữa lành, tôi còn học ở cả Trương Triết Hạn và Cung Tuấn. Tôi học cách để ý của Tiểu Triết với những người xung quanh, vì phải là một người cực kỳ tinh tế, mới chú ý đến từng điều nhỏ bé như vậy, nhớ lại, và diễn lại như vậy. Tôi học được sự lạc quan của Tuấn Tử mỗi ngày thức dậy, hô to khẩu hiệu, "đi làm, kiếm tiền, vui vẻ". Tôi cười nhiều vì muốn mang năng lượng tích cực cho mọi người, từ thật tâm tôi, chứ chẳng phải là áp lực. Sơn Hà Lệnh thực sự đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều.

Tôi thậm chí đã viết nhiều hơn trong quá trình xem Sơn Hà, và không bỏ bê SkyTara như bất cứ nhật ký nào trên các trang web khác. Tôi biết SkyTara là wap của tôi, nhưng trước khi xem Sơn Hà, phải rất lâu tôi mới quăng một bài viết vào đây. Viết là một thói quen tốt, Sơn Hà Lệnh đã đưa tôi trở lại với thói quen đó, mà không cần mục tiêu nào cả. Tôi có cảm xúc, tôi muốn viết, chỉ rất đơn giản như thế.

Và nhờ Sơn Hà Lệnh, tôi biết thêm rất nhiều về Cổ thi. Thực tế tôi đã biết Trường hận ca (Bạch Cư Dị), Mô ngư nhi - Nhạn khâu (Nguyên Hiếu Vấn), Thương tiến tửu (Lý Bạch), nhưng nếu hỏi tôi về Đào Diệp Ca (Vương Hiến Chi), Hồng Lâu Mộng (Tào Thuyết Cần), Sở từ (Khuất Nguyên), Sử ký Tư Mã Thiên,... tôi sẽ nói là chưa từng nghe qua. Nhờ Sơn Hà Lệnh, tôi đã biết thêm rất nhiều thứ.

Sau Sơn Hà, tôi tự nhận ra một điều rằng, khóc rồi nhẹ nhõm là loại cảm xúc đẹp đẽ nhất mà tôi từng có. Khóc, rồi nhẹ nhõm. Không cần ép mình làm bất cứ điều gì, giải phóng một chút oxytocin và opioid nội sinh (endorphin), sau đó cả nỗi đau tinh thần lẫn thể xác đều giảm xuống, endorphins tăng lên, cũng sẽ tạo ra cảm giác hạnh phúc.


Tôi chỉ muốn nói, cảm ơn Sơn Hà Lệnh nhiều lắm.

21:04
15/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Sáng sớm thức dậy thấy anh trả lời tin nhắn. Tối qua, tình cờ nhìn thấy story của anh trên Facebook lúc chuyển trình duyệt, ba chữ 天涯客 - thiên nhai khách màu trắng, nổi bật trên nền đen, đập thẳng vào mắt. Trong đầu đột ngột hiện lên rất nhiều cảm xúc, không cản được mình, lập tức comment vào đó hai câu thơ mà Ôn Khách Hành từng đọc khi cùng Chu Tử Thư uống rượu luận thơ.

「天涯孤鸿 无根行客」
Thiên nhai cô hồng, vô căn hành khách

"Không hiểu gì luôn.", anh đáp lại.

Chắc mình tin. Lập tức nói rằng, vì em thấy anh đăng ba chữ "thiên nhai khách".

"Vậy là em có xem qua Thiên nhai khách rồi?"

Không chỉ là xem qua, anh ạ. Sơn Hà Lệnh... Sơn Hà Lệnh trong em, là một ngăn ký ức rất đẹp.

07:40
17/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Thật ra tôi rất muốn tạo một page để nói về Sơn Hà Lệnh, nhưng tôi sợ mình không đủ dũng khí. Tôi biết để giữ cho Tình tri kỷ thấu tận trời xanh của Sơn Hà Lệnh được như ngày hôm nay, chủ blog đã phải xoá đi rất nhiều comment. Chị ấy chắc chắn cũng đã thấy rất nhiều thứ làm bản thân phiền lòng. Tôi nghĩ rằng, mình không kiên cường được như vậy.

Vậy nên tôi trốn ở đây, một mình viết, một mình phiêu, một mình tôi với những cảm xúc của riêng mình. Ví dụ lập một page rồi, nói về Sơn Hà Lệnh, tôi có vô tình làm ảnh hưởng đến hai anh không? Tôi không muốn thế. Tôi vốn dĩ đã chẳng ra mặt ủng hộ hai anh rồi.

Tôi chỉ có một trái tim chân thành. Nhưng trái tim chân thành chỉ là trái tim. Nó không dập hotsearch cũng không mua tạp chí ủng hộ được. Cái tôi làm được là im lặng.

Trước giờ tôi chỉ yên lặng, luôn tránh làm lớn chuyện. Có lẽ cả đời tôi chỉ như thế mà thôi...

"Ừ, làm gì đó em thích, sau này có thứ để hoài niệm."

"Không lãng phí đâu em. Kể cả em có trao sai người, thì em vẫn tích luỹ được kinh nghiệm."

"Mà chị tin em có mắt nhìn tốt."


Tự dưng mấy câu này hiện lên trong tâm trí tôi.

22:19
18/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Hai cảnh mà tôi thích nhất trong tập sáu Sơn Hà, vào hậu trường trông nhí nhố kinh dị.

Đạo diễn: "Ừa đó lột áo từ từ thôi. Wà! Nghiêm trọng dữ vậy à! Rồi lột tiếp. Cắt cắt cắt!"

Tôi: .........

09:07
21/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Tạm gọi bài viết này là Tri kỷ cái mông!.

Vì bài Tri kỷ cái mông! này mà tôi nhìn nhận lại mối quan hệ của Ôn Chu Sơn Hà. Ồ~ hoá ra tôi hiểu sai rồi~

14:12
21/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
Tôi đang điên vì địa lý Anh (UK) và chửi thầm nguyên cái Đại Anh là đồ điên, thì chủ blog Tình tri kỷ thấu trận trời xanh của Sơn Hà Lệnh kiểu: "Vợ ơi vợ đẹp thế vợ điên à!"
Tôi đang không biết nên bày ra biểu cảm gì, nhưng tôi nghĩ tôi điên rồi.

Ừm, tôi điên thật, todaymefeng!

18:59
22/04/2021

descriptionCho đến hôm nay, điên thành cái dạng này - Page 3 EmptyRe: Cho đến hôm nay, điên thành cái dạng này

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply