GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

power_settings_newLogin to reply

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyTôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Chu Tử Thư nói, ta và huynh suy nghĩ khác nhau, không thể thuyết phục, từ nay đường ai nấy đi, rồi xuống cứu Thành Lĩnh một mình. Kết quả là, chỉ vì một ánh mắt của Ôn Khách Hành, một cái xoay quạt, một câu nói huynh không sao chứ, mà khuôn mặt giãn ra, khe khẽ mở môi. Chu Tử Thư ấy, trú mưa trong hang, nói rằng Ôn Khách Hành không phải kẻ ác. Thấy Ôn Khách Hành suy nghĩ vẩn vơ, một cái huých tay, đưa hắn bầu rượu.

Chu Tử Thư à, Chu Tử Thư. Trong ấm ngoài lạnh. Chỉ cần một cử chỉ thôi, cũng đủ trở thành ánh sáng sưởi ấm lòng người rồi.

15:10
21/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
我们家啊絮

A Nhứ nhà chúng ta~

15:58
21/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Chu Tử Thư bỗng vén vạt áo quỳ xuống đất, Đoàn Bằng Cử không rõ nguyên do, chỉ đành quỳ theo.

Hách Liên Dực nhíu mày hỏi: “Ngươi làm gì thế?”

Chu Tử Thư như là khí lực không đủ, nhẹ giọng nói: “Thần chỉ cầu Hoàng thượng thưởng một ân điển.”

Hách Liên Dực cười nói: “Đứng lên mà nói, ngươi vì Đại Khánh ta vào sinh ra tử mấy năm nay, trừ giang sơn này, muốn cái gì mà trẫm không thể đáp ứng? Nói đi.”

Chu Tử Thư thẳng người dậy, lại vẫn quỳ, sau đó yên lặng cởi vạt trường bào, trường bào che dày mà kín kẽ kia vừa cởi, mùi máu tanh lập tức hất vào mặt, thân thể y mới kết vảy bởi vì dọc đường kiệu ngựa xóc nảy lại bị chảy máu.

Hách Liên Dực đứng bật dậy: “Tử Thư!”


Tôi nghĩ cái tên Chu Tử Thư 周子舒, cũng thật sự xinh đẹp.

Thế nên hai tiếng A Nhứ 啊絮 này, cứ để Ôn Khách Hành gọi đi.

00:46
22/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
「阿絮啊」

10:22
23/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Demn it, một Chu Tử Thư ngạo nghễ thế này làm tôi thoả mãn quá.

13:59
23/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
"Đệ bớt bớt lại đi."

Một câu đó, kiếm giơ lên.

Chân tiến một bước, nụ cười ngạo nghễ.

14:58
23/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Chu Tử Thư tự đóng Thất Khiếu Tam Thu đinh, qua mười tám tháng, lục phủ ngũ tạng đã không còn nguyên vẹn. Mất đi khứu giác và vị giác, không thể ngửi, cũng không thể nếm. Rượu mà Tử Thư thích trở nên nhạt như trà, nhưng y không nói ra với ai.

Một người sắp chết rồi, các giác quan yếu đi, một người muốn bỏ mặc cả thế giới rồi, thì có thể đi lại nhanh nhẹn, phản ứng kịp thời, mồm miệng liến thoắng?

Chu Tử Thư, thật ra chính là bộ dạng tùy ý bất cần lúc còn là một kẻ ăn mày, là dáng vẻ dịu dàng ôn nhu khi được gọi bằng tên "A Nhứ". Chu Tử Thư là cái nghiêng đầu và nụ cười rất chậm, là đôi mắt không có tiêu cự nhưng đầy ngập nỗi đau, là cử chỉ kiên quyết của đôi tay khi bên cạnh Ôn Khách Hành, là những câu thoại như vô tình nhưng hữu ý. Đó là Chu Tử Thư, một người sắp chết! Một người giữ được mấy phần công lực, nhưng cơ thể đang tê liệt dần!

Đó là Chu Tử Thư mà Trương Triết Hạn diễn! Và chỉ có Trương Triết Hạn mới diễn được vai đó!

Vậy mà họ nói diễn xuất của anh tôi không tốt, nói mắt anh không có tiêu cự, nói anh phản ứng chậm? Họ có để ý rằng Chu Tử Thư sắp chết rồi không vậy?

Họ có để ý rằng vào lúc Ôn Khách Hành nói về những cái tết cũ, Chu Tử Thư đã cúi gằm mặt, tựa như đang lắng nghe, nhưng lông mày nhíu chặt và khoé môi run lên? Họ có để ý rằng vào lúc đó, Tử Thư của tôi đang kìm đi tiếng khóc?

Họ có để ý rằng lúc gặp lại Tấn Vương, đôi mắt Tử Thư không còn tiêu cự, là vì trước đó Tứ Quý Sơn Trang của y đã bị đốt thành tro? Tứ Quý Sơn Trang mang theo bức hoạ tám mươi mốt bông mai đỏ, Tứ Quý Sơn Trang mà y cùng sư đệ và sư đồ cố gắng xây dựng lại, bị hủy đi trước một ánh nhìn? Bảo y không buồn? Y không phải kẻ vô tình! Trương Triết Hạn đã diễn điều đó rồi. Anh đã diễn Chu Tử Thư đau khổ mà cười, ta đã trốn. Anh ấy cũng diễn niềm vui vụn vặt trong ngày đến Tứ Quý Sơn Trang. Mọi người không hiểu sao? Chu Tử Thư lúc này đang muốn bỏ lại tất cả rồi! Bảo y giết Tấn Vương ư? Chắc Tấn Vương sẽ để yên cho sư đệ và sư đồ của y? Y chỉ còn một cách là nở nụ cười bất lực khổ sở đó khi bị móc sắt đâm xuyên người thôi!

Và chắc là họ không để ý rằng, ánh mắt Chu Tử Thư mỗi lần có chuyện, mỗi lần nhìn Ôn Khách Hành, mỗi lần nhìn Hàn Anh, trông thâm trầm như thế nào. Họ cũng chẳng để ý phẫn uất chán chường, buông xuôi ngạo nghễ, tàn nhẫn mỏi mệt khi Chu Tử Thư ra tay với Tấn Vương. Họ không để ý gì! Tôi thấy bất công thay! Lẽ nào không có thoại hay, thì cử chỉ tay không được chú ý?

Ha! Họ nói rằng anh tôi diễn Chu Tử Thư không tới.

Vậy thế nào là tới, với một kẻ đang chết rồi?

20:26
23/03/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Một trong những việc làm vực dậy tinh thần của tôi: hát Thiên vấn theo tone Cung Tuấn.

Một trong những việc làm đẩy tôi xuống hố sâu tuyệt vọng: hát Cô mộng và nghe giọng chính mình.

Tôi có chấp niệm cực lỳ lớn với Cô mộng, chấp niệm đó lớn đến nỗi tôi thích cả bài hát chỉ dựa vào ba chữ 「起了风」.

「起了风」 và camera quay cận vết máu thẫm lại trên nền tuyết. Trời lạnh đến mức máu đen đi. Chu Tử Thư đáng phải sống như vậy.

Y điên quá. Y điên với cả chính mình.

18:43
02/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Thật ra, lần đầu xem Sơn Hà Lệnh, tôi đã nghĩ rằng, diễn xuất của Trương Triết Hạn thật mờ nhạt. Mặt anh ấy cứ cứng đơ, ngay cả lúc giết người cũng chẳng biểu lộ nửa tia sát ý.

Nhưng tôi biết anh đang diễn Chu Tử Thư, là Chu Tử Thư trong những cảnh cut ngắn ngủi, là Chu Tử Thư đưa tôi đến Sơn Hà Lệnh.

Chu Tử Thư ấy, dùng ánh mắt kỳ lạ và nụ cười khiêu khích nói với Ôn Khách Hành, 「美吗?」. Chu Tử Thư ấy, nhìn thẳng vào mắt Ôn Khách Hành mà nói rằng, y cược một ngày nào đó người kia sẽ mở lòng với y, trước khi y chết.

Tôi đã rơi nước mắt khi xem cảnh cut. Và tôi có một niềm tin mãnh liệt với nhân vật Chu Tử Thư này. Đây chính là Chu Tử Thư, không phải là một diễn viên. Chu Tử Thư Thủ lĩnh Thiên Song là một con người như thế.

Nhưng niềm tin ấy không phải là thứ giữ tôi lại với Sơn Hà Lệnh. Lý do khiến tôi tiếp tục xem đến hết tập ba lại là diễn xuất của Tiểu Triết. Anh ấy, xuất hiện khi tấm áo choàng bay lên trong bóng tối, vạt áo đen phiêu diêu, cho tôi cảm giác về một thế giới tôi đã lãng quên từ lâu - thế giới võ hiệp không thể viết qua ngôn từ.

"Có vài chi tiết trong phim thật đặc biệt, mà mình không từng nghĩ tới khi muốn viết một fanfic cổ phong. Ví dụ như, cảnh tay áo của Tử Thư bay lên khi nhân vật này đứng trên mái nhà, hay cảnh nón của Tử Thư bị chém văng ra, những hình ảnh này đều rất đẹp. Mình không hề nghĩ đến trang phục, quá thiếu sót cho một fanfic có bối cảnh như vậy."

Rồi sau đó, tôi để ý rằng Chu Tử Thư mà Trương Triết Hạn diễn vai, đang khóc.

Y khóc từ khi vừa xuất hiện, khóc trong lúc xuống tay, khóc trong khi gặp ý trung nhân của Tần Cửu Tiêu, khóc đến mức âm thanh tắc nghẽn.

Y đang khóc. Nhưng mặt y chẳng có cảm xúc gì cả, chỉ viền mắt là loang nước.

Cho đến khi y nói, "người cuối cùng của Tứ Quý sơn trang chết rồi", tôi nhớ rằng nước mắt của tôi đã rơi.

Y không phải là người của nơi đó chắc?

Hoá ra nỗi cô đơn của Chu Tử Thư, dù người khác có thể nhìn ra hay hiểu rõ, cũng không thể làm được điều gì. Tôi đã thấy những uất nghẹn choán kín lồng ngực, nhưng chỉ có thể đứng nhìn với hai tay nắm chặt nhau.

Y đáng sống. Sống để dằn vặt chuyện Tứ Quý sơn trang. Y đáng phải sống như thế.

Và diễn xuất của Trương Triết Hạn trong nửa tập đầu tiên đó, như muốn đập vào mắt tôi một sự thật khó chịu, cho dù Chu Tử Thư có hạnh phúc đến phát điên, sâu trong đáy lòng y chính là nỗi cô đơn cùng cực. Thứ cô đơn khốn nạn đó, y chẳng có cách nào thể hiện ra ngoài. Hơn hết, dù người khác biết rõ rằng y cô đơn, cũng chẳng có cách nào giúp y cả.

Tôi thật sự không biết cuộc sống ác với Chu Tử Thư, hay chính y tự ác với y, hay chẳng ai làm gì cả, chỉ là số phận của y đã định thế rồi.

Tôi không biết được. Tôi chỉ biết tôi thương nhân vật đó rồi.

Trong vài tập sau, phản ứng của Chu Tử Thư có nhiều hơn, nhưng vẫn là cực kỳ chậm chạp, lệch sóng so với sự chuyển động của các nhân vật khác. Dựa vào quan sát đó, có thể nói rằng diễn xuất của Trương Triết Hạn không làm nổi bật nhân vật?

Không!

Ngược lại đi, Trương Triết Hạn đã khiến nhân vật Chu Tử Thư sống như một con người.

Bỏ qua câu chuyện Thất Khiếu Tam Thu đinh, bỏ qua những cơn đau hay ngũ cảm bị suy thoái, cử chỉ và biểu cảm của Chu Tử Thư rất giống một người bị chấn thương tâm lý.

Tám mươi người lần lượt chết trước mặt y, y chưa phát điên, chẳng biết có nên gọi là may mắn hay không.

Ví dụ Chu Tử Thư là một con người nội tâm và bị chấn thương tâm lý, thì hành động của y có thể bộp chộp vội vã được không? Hay y sẽ để bản thân suy nghĩ trước, rồi bắt đầu hành động? Và, y sẽ thể hiện cảm xúc của mình trước mặt người lạ không? Nếu y vô tình để lộ cảm xúc, những biến chuyển nào trên gương mặt sẽ thể hiện điều đó?

Tôi tin chắc rằng Trương Triết Hạn có thể trả lời những câu hỏi đó, vì anh ấy đã diễn Chu Tử Thư như vậy.

Và tôi lập tức yêu thương Chu Tử Thư sâu sắc, cũng chính vì hành động của y diễn ra như vậy. Chu Tử Thư chỉ thể hiện một khoảng rất nhỏ thôi, đôi khi chỉ là cái nhíu mày, đôi khi là cái mím môi, hay chỉ là cách đi lẫn cách rút tay về, chỉ là những chi tiết nhỏ. Và nếu không để ý, sẽ thấy Chu Tử Thư mặt liệt đơ cứng.

Nhưng hiểu rồi thì sẽ thấy, cảm xúc của y mãnh liệt đến điên cuồng.

Trong Sơn Hà Lệnh, tôi nghĩ rằng chỉ có Ôn Khách Hành là người chú ý đến những biến chuyển nhỏ như bọt nước ấy, ngay từ lần đầu Chu Tử Thư xuất hiện trước hắn.

Nếu không thì, nhìn vào bàn tay Chu Tử Thư đang giơ lên, hắn sẽ không biết y đang phơi nắng đâu.

Nắng gắt quá, chẳng hạn.

Cũng phải nói thêm là Ôn Khách Hành cũng đang tìm một tia nắng, nhưng để sau nói vậy.

Ôn Khách Hành sâu sắc và tình tế vô cùng đấy, nên chắc chắn kể từ khoảnh khắc hắn nói rằng, "y chỉ đang phơi nắng", Chu Tử Thư đã động lòng rồi.

Nếu là tôi thì tôi sẽ khóc ra đấy. Nếu có ai đó đọc vị được những biến chuyển rất nhỏ của tôi.

Tôi cũng mặt liệt không kém Thủ lĩnh Thiên Song Chu Tử Thư đâu.

23:08
03/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Tôi vừa viết một đống chữ để nói về chuyện rơi vào lưới tình với Chu Tử Thư (và Trương Triết Hạn), định lướt internet một chút trước khi viết tiếp.

Facebook gợi ý video Tổng hợp cảnh khóc của Chu Tử Thư. Trời ạ đừng, đừng để tôi thấy Tử Thư khóc. Chỉ cần nhìn chân mày cậu ấy nhíu lại là tôi khóc trước rồi.

Tôi biết ơn Ôn Khách Hành thật sự. Trước một Chu Tử Thư như thế, hắn chưa từng bỏ cuộc... Tôi thực sự thương hai đứa trẻ này đến điên rồi.

23:21
03/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply