GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

power_settings_newLogin to reply

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Tôi thấy hình dáng của Chu Tử Thư sau khi dịch dung thật sự rất đẹp. Có mỗi tôi nghĩ thế ngay từ lúc thấy ảnh phơi nắng thôi sao...

Chu Tử Thư khi phơi nắng. Chu Tử Thư khi chạm mắt Ôn Khách Hành. Chu Tử Thư khi cà khịa Cố Tương. Chu Tử Thư khi ôm cái nón cúi đầu khép nép trước mặt Ôn Khách Hành. Chu Tử Thư khi rút kiếm trong ngôi miếu hoang. Chu Tử Thư khi sắp ngất đi được Ôn Khách Hành đỡ lấy. Chu Tử Thư lúc nằm chống tay nghỉ ngơi trong miếu. Chu Tử Thư đó toát ra sức hấp dẫn cực kỳ lớn mà~

13:07
04/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Sơn Hà Lệnh
共死 - Cộng tử

Tôi thực sự không biết phải viết gì... Cộng tử, hai tiếng này liên tục lặp lại trong tâm trí tôi. Cộng tử, đối với đồng sinh. Cộng tử, cảnh này, thực sự là cộng tử.

Lần đầu tiên xem cảnh này, tôi đã viết:

Lần đầu tiên Vô đề vang lên mà tôi cười. Như được giải thoát vậy.

Nhưng hôm nay, tôi biết được rằng, chẳng còn lần nào Vô đề vang lên khiến tôi cười được nữa. Vẫn là cảnh ấy, vẫn là Chu Tử Thư, Ôn Khách Hành, và một Diệp Bạch Y, nhưng nếu là Vô đề vang lên, nước mắt tôi sẽ rơi.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư trong phiên bản đầu tiên rồi.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư gọi tên Ôn Khách Hành, "ta hỏi huynh", và một giọt nước mắt rơi xuống.

Vì tôi thấy Chu Tử Thư dựa đầu lên vai Ôn Khách Hành, từng tiếng từng tiếng dần yếu đi, tôi thấy rõ sự buông xuôi của huynh ấy rồi...

Tôi chỉ nặng lòng một giọt nước mắt, một giọt nước mắt thôi. Nhưng tôi không muốn thấy Chu Tử Thư dựa lên vai Ôn Khách Hành và từ từ buông xuôi như thế, tôi không đành lòng. Tôi thực sự không đành lòng nhìn huynh ấy như thế...

Nhưng tôi lỡ thấy rồi...

Đó là Chu Tử Thư, chân thật, là Chu Tử Thư của Trương Triết Hạn, là Chu Tử Thư muốn sống ở Tứ Quý Sơn trang cho đến khi chết đi. Đó là Chu Tử Thư muốn chết. Một Chu Tử Thư buông xuôi... Tôi rất sợ khi nhìn thấy điều đó...

Ừ, và đó cũng là Chu Tử Thư trước khi nhìn sang Ôn Khách Hành.

Bởi vì khi nhìn sang Ôn Khách Hành rồi, Tử Thư sẽ chắn trước hắn, bảo vệ hắn bằng cánh tay không bị thương. Và huynh ấy biết, lời nói của mình đã làm Diệp Bạch Y dao động. Cộng tử của huynh ấy, chắc chắn khiến Diệp Bạch Y chùn bước. Bất kể huynh ấy có muốn chết cùng Ôn Khách Hành hay không.

Chu Tử Thư sau khi nhìn sang Ôn Khách Hành, chính là người mang ánh mắt kiên cường như thế.

Dù phải nói rằng, tôi thích bản không được công chiếu, tôi thích nó lắm. Nhưng thích nó nghĩa là tôi thích Chu Tử Thư. Thật ra, cảm giác thích Chu Tử Thư trong tôi không còn như trước nữa, nó đã thay đổi. Người tôi thích hiện giờ là Chu Tử Thư - tri kỷ của Ôn Khách Hành.

Phải nhìn sang Ôn Khách Hành, phải nhìn sang đôi mắt ấy, những giọt nước mắt ấy, tôi mới hiểu rằng mối quan hệ của họ đã khiến đối phương mạnh mẽ lên thế nào. Đó là một tình cảm tuyệt đẹp.

Tri kỷ, đó là tri kỷ.

Thấy không, nếu Chu Tử Thư không nhìn sang Ôn Khách Hành, huynh ấy sẽ muốn chết, haha...

Người tôi yêu là một Tử Thư như vậy, Tử Thư có quan điểm riêng, có cảm xúc riêng, nhưng Tử Thư đó yêu thương Ôn Khách Hành. Người tôi yêu chính là người như vậy đấy.

Nếu Tử Thư không có hai luồng suy nghĩ, thì huynh ấy sẽ không lưu lại trong trái tim này đâu.

Và, lần này Vô đề vang lên, tôi lại khóc. "Giải thoát" mà tôi nói, chỉ là khi Chu Tử Thư cười lên.

Tôi thương Chu Tử Thư, thương tình cảm của huynh ấy. Đúng không, sự cô độc đó,... dù tôi thấy rất rõ, rất rõ, nhưng chẳng làm được gì.

Vì huynh ấy sẽ không...

thể hiện sự cô độc...

14:24
10/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Có lẽ cậu không biết đâu, nhưng việc cậu nói rằng tôi dễ thương đã làm tôi đỏ mặt. Tôi có phản ứng với lời khen rồi.

Nếu nói lý do, thì chắc là tôi đang yêu đương. Tình yêu đó khiến tôi mềm mại hẳn ra, chẳng còn gò bó. Tình yêu đó cũng khiến tôi trở nên kiên cường. Tôi đã biết yêu rồi.

Vậy nếu nói tôi yêu ai thì sao, ai có thể khiến bản thân tôi thay đổi theo hướng tích cực? Nếu tôi trả lời là Chu Tử Thư, cậu có tin không nhỉ. Tôi yêu một con người không có thật. Dù không được đáp lại, tình yêu đó vẫn khiến tôi từng ngày tốt lên.

Hoá ra việc yêu một người, lại đẹp đẽ như thế. Vì Chu Tử Thư đã yêu, nên huynh ấy qua tháng năm mềm mại hơn. Nhìn người mình yêu vì tình yêu mà mềm mại, điều đó thật tuyệt vời.

Và có lẽ yêu Chu Tử Thư là quyết định duy nhất khiến tôi thấy tự hào, trong suốt chừng đó năm nguyền rủa chính bản thân.

Chu Tử Thư, cảm ơn huynh. Từ tận đáy lòng này. Tạ ơn huynh. Tôi, vì huynh trân trọng.

22:53
11/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Sơn Hà lệnh - Tập 27

...bởi vậy mới nói, đó là lý do tại sao cả bộ phim không hề thấy cảnh Chu Tử Thư ăn cơm, chỉ thấy y uống rượu. Tại sao y làm ăn mày ba tháng trời, lại không biết con cá mình đưa cho Thành Lĩnh bị đắng. Tại sao y hỏi "cá chưa chín" mà không phải "cá không ngon". Tại sao Ôn Khách Hành đưa bánh cho mình, y không ăn. Tại sao Ôn Khách Hành đưa miếng dưa cho y, y không đụng tới. Tại sao Ôn Khách Hành nói với y rằng Ốc Long nhắm rượu rất ngon, y không thử một hạt.

Vì đối với y, cá làm sạch mật hay không làm sạch cũng có vị như vậy. Cá chưa chín hay chín rồi cũng không biết ngon hay không. Vì y không cảm thấy miếng bánh kia có mùi vị gì cả. Vì đối với y dưa hấu chẳng có mùi vị gì. Vì Ốc Long mà Ôn Khách Hành nói ngon vào miệng y sẽ không có vị gì cả.

Vì vị giác của y hỏng rồi. Ăn hay không ăn, cũng như nhau thôi.



20:22
12/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz

Tử Thư... Tôi biết. Tôi biết chứ... Tôi biết là các giác quan của huynh suy giảm, tôi biết tại sao huynh không hề ăn... Tôi biết. Nhưng tại sao tôi lại khóc thế này...

Tử Thư của tôi. Hoài Sơn của tôi. Dạ Khánh của tôi... Trương Triết Hạn nữa... tại sao anh ấy có thể diễn thế này chứ... Tại sao có thể chân thật đến thế này chứ...

Ngay từ lần đầu tiên, đã không thấy, không nghe, không nếm được... Ngay từ lần đầu tiên... đã không thể cầm đũa vững... Ngay từ lần đầu tiên...

Đó không phải... Huynh không đáng phải sống thế đâu... Không đáng phải sống như thế mà...

20:35
15/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Tôi đang rơi nước mắt vì Tử Thư, lướt xuống dưới đụng phải video Triết Hạn cười. Là kiểu cười hihihi, hihihi huyền thoại. Anh tôi còn múa may xoay vòng trong hậu trường Sơn Hà Lệnh nữa.

Tôi bật cười theo, nhưng vẻ mặt dần hiện lên biểu cảm bi hài. Tôi chỉ muốn khóc lâu hơn một chút...

Nếu hỏi lúc nãy tôi đã nhìn thấy gì mà khóc, tôi sẽ nói rằng, Chu Tử Thư ở tập một.

Được rồi, tôi biết là lúc huynh ấy xuống tay với Lý đại nhân nào đó trên mái nhà, mặt không hề có tí cảm xúc nào. (Thật ra là có, nhưng lướt qua thì cứ cho là không có đi.)

Lúc huynh ấy ép chết Tĩnh An Quận chúa, gương mặt cũng cứng đơ như thế.

Nhưng huynh ấy đang khóc.

Tử Thư của tôi đang khóc. Khóc không nhất thiết phải rơi nước mắt mà.

Tôi ghét Tử Thư ở tập một nhất, mỗi lần xem lại, đều cảm thấy ngột ngạt khó thở. Tử Thư cũng phải chịu thứ cảm giác đó, nhưng huynh ấy không thể khóc.

Có khác gì một con robot đâu. Một công cụ giết người.

Tám mươi người, từng người từng người chết trước mắt mình, Tử Thư của tôi chai lỳ cảm xúc rồi. Lẽ ra chẳng cần bi thương oán hận, lẽ ra chẳng cần thể hiện cảm xúc. Cứ tiếc thương mạng người, sẽ sống được ở thế giới đó chắc?

Nhưng huynh ấy vẫn khóc. Sóng mắt như thế, Chu Tử Thư đang khóc.

Tôi ghét điều đó. Ghét Chu Tử Thư không thể hiện được bản thân, tự giam cầm mình. Đến lúc thoát đi, cũng chẳng thể giương cao đôi cánh. Lúc nào bảy cây đinh cũng ở đó.

Tại sao một đứa trẻ thiếu vắng mẹ cha, còn nhỏ như thế, đã phải trở thành Thủ lĩnh Thiên Song, bị Tấn Vương xem như quân cờ, từng ngày từng ngày nhìn mai trắng nhuốm đỏ?

Ngột ngạt đến mức không nói được gì cả.

Nếu không có Ôn Khách Hành, cuộc đời của Tử Thư khác quái gì địa ngục đâu?

"Ta đáng phải sống như thế!"

Tôi lại đau lòng rồi. Điên thật.

23:03
19/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
Weibo: @十三點半的Mornings

Tử Thư, Tử Thư, Tử Thư!

A Nhứ, A Nhứ, A Nhứ!

Sáu tiếng này, đủ làm cảm xúc trong tôi nghẹn lại.

A Nhứ, tôi thích huynh, yêu huynh, thương huynh. Tôi không thường gọi huynh là A Nhứ, tôi muốn dành hai tiếng đó cho người tri kỷ của huynh gọi. Nhưng hôm nay, tôi thực sự không kìm được.

A Nhứ ơi, tôi nhớ huynh quá.

啊絮啊,我又想你了。

10:41
20/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz

Fanart tạo hình ăn mày!

Đây có thể không phải nguồn gốc. Nhưng tôi không tìm ra Weibo của @小西瓜的果汁几, cái tên được ghi trên ảnh.

16:29
21/04/2021

Phạ hỡi! Tôi tìm ra người đó rồi! Chủ của tấm fanart 乞丐三年 皇帝不换!

Nah, ban đầu là do mắt tôi kém, đọc chữ 儿 ra chữ 几 nên mới tìm không ra, bây giờ thì tìm được rồi!

Mà người đó chỉ cho xem bài đăng trong sáu tháng trở lại thôi, nên tấm fanart này, thực sự là không thể tìm thấy trên Weibo chính chủ nữa...

Weibo: 小西瓜的果汁儿

Cuối cùng thì có thể viết tên người đó dưới tấm fanart rồi!

16:13
27/05/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz

啊絮~

啊絮,啊絮,啊絮~

我们家啊絮~ 喜欢你!爱你!爱你芜湖!啊啊啊啊我们家啊絮那么美丽啊啊啊!!!我疯了!我疯了!

Và ông Hạn còn tranh thủ quảng cáo các kiểu ở dưới nữa... :v

17:08
21/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
"A Nhứ..."

Hôm nay tình cờ đọc được một bài viết về hai tiếng "A Nhứ", cảm thấy suy nghĩ của người viết chính là những gì bản thân đã cảm nhận. "A Nhứ", hai tiếng đó chỉ dành riêng cho Lão Ôn, vì ngay từ ban đầu Ôn Khách Hành đã hỏi,

"Ta gọi huynh là A Nhứ có được không?"

Lúc đó Chu Tử Thư không đáp được hay không được, vì trong lòng y nghĩ, Ôn Khách Hành gọi y là gì, xem y là gì, cứ mặc kệ hắn, chán rồi hắn sẽ tự bỏ đi. Nhưng lâu dần, hai tiếng "A Nhứ" đã trở thành một định ngôn, chỉ Ôn Khách Hành gọi Chu Tử Thư như thế, ngay cả khi biết tên thật của y từ lần thứ hai gặp mặt.

Thực ra câu hỏi đó của Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư cũng đã trả lời.

"Lão Ôn, là ta, A Nhứ. Ta là A Nhứ."

Chu Tử Thư nói thế, mà không bảo rằng, "ta là Tử Thư"... Trong lòng y đã sớm mặc định cái tên này chỉ được gọi bởi duy nhất một người. Và y cũng biết đối với Ôn Khách Hành, hai tiếng "A Nhứ" chứa đựng những gì. Tất cả nỗi niềm của con người đó.

Thế nên tôi rất ít khi gọi Tử Thư là "A Nhứ". Sơn Hà Lệnh mang đến cho tôi nhiều chấp niệm, chấp niệm về hai tiếng "A Nhứ" này là một trong những điều khó lay chuyển được.

Tôi đã viết,

"Tôi nghĩ, cái tên 'Tử Thư' này, cũng thật đẹp đẽ.
Thôi thì hai tiếng 'A Nhứ', cứ để Ôn Khách Hành gọi vậy."


Ngay từ lúc đó, tôi đã mặc định bản thân không xứng làm tri kỷ của Chu Tử Thư rồi. Tôi không hiểu huynh ấy, đó là một trong những lý do. Và lý do thứ hai, chính là hai tiếng "A Nhứ", Chu Tử Thư chỉ cho phép một người gọi huynh ấy bằng cái tên đó.

Đấu với Ôn Khách Hành, tôi thua.

Nhưng cái thua này lại khiến tôi tâm phục, tôi đã nhìn thấy tình cảm giữa hai người họ từ những chi tiết nhỏ như vậy.

Tử Thư, Tử Thư, Tử Thư, từ hôm nay lại gọi huynh bằng hai tiếng "Tử Thư".

Giống như lùi xa ra một bước nhỉ? Thất tình... Nhưng, tôi muốn thể hiện trân trọng của mình dành cho hai người họ, thứ ánh sáng cứu lấy nhau, và cứu lấy tâm hồn của tôi.

"Lão Ôn, là ta, A Nhứ. Ta là A Nhứ."

Của huynh.

Duy nhất.

Câu thoại này làm tôi khóc ngon lắm.

Tử Thư, từ hôm nay lại gọi huynh là Tử Thư nhé...

22:47
21/04/2021

descriptionTôi bị cuồng Chu Tử Thư - Page 2 EmptyRe: Tôi bị cuồng Chu Tử Thư

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply