GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Trương Triết Hạn

power_settings_newLogin to reply

descriptionTrương Triết Hạn EmptyTrương Triết Hạn

more_horiz
Nah, một ánh mắt chứa hồng trần.

Diễn bằng cử chỉ, ánh mắt, cái nhếch môi nhẹ, cái nghiêng đầu, động tác tay, dáng ngồi, tốt như vậy. Vậy mà họ bảo anh tôi diễn không tới.

Đau đấy. Lẽ nào không phải là lời thoại, thì không được chú ý đến?

08:24
23/03/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Trương Triết Hạn cắn hạt hướng dương chuyên nghiệp~

10:18
23/03/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Chu Tử Thư tự đóng Thất Khiếu Tam Thu đinh, qua mười tám tháng, lục phủ ngũ tạng đã không còn nguyên vẹn. Mất đi khứu giác và vị giác, không thể ngửi, cũng không thể nếm. Rượu mà Tử Thư thích trở nên nhạt như trà, nhưng y không nói ra với ai.

Một người sắp chết rồi, các giác quan yếu đi, một người muốn bỏ mặc cả thế giới rồi, thì có thể đi lại nhanh nhẹn, phản ứng kịp thời, mồm miệng liến thoắng?

Chu Tử Thư, thật ra chính là bộ dạng tùy ý bất cần lúc còn là một kẻ ăn mày, là dáng vẻ dịu dàng ôn nhu khi được gọi bằng tên "A Nhứ". Chu Tử Thư là cái nghiêng đầu và nụ cười rất chậm, là đôi mắt không có tiêu cự nhưng đầy ngập nỗi đau, là cử chỉ kiên quyết của đôi tay khi bên cạnh Ôn Khách Hành, là những câu thoại như vô tình nhưng hữu ý. Đó là Chu Tử Thư, một người sắp chết! Một người giữ được mấy phần công lực, nhưng cơ thể đang tê liệt dần!

Đó là Chu Tử Thư mà Trương Triết Hạn diễn! Và chỉ có Trương Triết Hạn mới diễn được vai đó!

Vậy mà họ nói diễn xuất của anh tôi không tốt, nói mắt anh không có tiêu cự, nói anh phản ứng chậm? Họ có để ý rằng Chu Tử Thư sắp chết rồi không vậy?

Họ có để ý rằng vào lúc Ôn Khách Hành nói về những cái tết cũ, Chu Tử Thư đã cúi gằm mặt, tựa như đang lắng nghe, nhưng lông mày nhíu chặt và khoé môi run lên? Họ có để ý rằng vào lúc đó, Tử Thư của tôi đang kìm đi tiếng khóc?

Họ có để ý rằng lúc gặp lại Tấn Vương, đôi mắt Tử Thư không còn tiêu cự, là vì trước đó Tứ Quý Sơn Trang của y đã bị đốt thành tro? Tứ Quý Sơn Trang mang theo bức hoạ tám mươi mốt bông mai đỏ, Tứ Quý Sơn Trang mà y cùng sư đệ và sư đồ cố gắng xây dựng lại, bị hủy đi trước một ánh nhìn? Bảo y không buồn? Y không phải kẻ vô tình! Trương Triết Hạn đã diễn điều đó rồi. Anh đã diễn Chu Tử Thư đau khổ mà cười, ta đã trốn. Anh ấy cũng diễn niềm vui vụn vặt trong ngày đến Tứ Quý Sơn Trang. Mọi người không hiểu sao? Chu Tử Thư lúc này đang muốn bỏ lại tất cả rồi! Bảo y giết Tấn Vương ư? Chắc Tấn Vương sẽ để yên cho sư đệ và sư đồ của y? Y chỉ còn một cách là nở nụ cười bất lực khổ sở đó khi bị móc sắt đâm xuyên người thôi!

Và chắc là họ không để ý rằng, ánh mắt Chu Tử Thư mỗi lần có chuyện, mỗi lần nhìn Ôn Khách Hành, mỗi lần nhìn Hàn Anh, trông thâm trầm như thế nào. Họ cũng chẳng để ý phẫn uất chán chường, buông xuôi ngạo nghễ, tàn nhẫn mỏi mệt khi Chu Tử Thư ra tay với Tấn Vương. Họ không để ý gì! Tôi thấy bất công thay! Lẽ nào không có thoại hay, thì cử chỉ tay không được chú ý?

Ha! Họ nói rằng anh tôi diễn Chu Tử Thư không tới.

Vậy thế nào là tới, với một kẻ đang chết rồi?

20:26
23/03/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Có lẽ tôi chưa từng kể về điều này.

Năm 2019, sau khi bị Thử Miêu làm cho rung động, tôi tình cờ thích một bài hát. Tên nó là Hồng nhan (红颜). Không phải bản của Hồ Ngạn Bân, là bản Lý Ngọc Cương hát trong Ca vương giấu mặt.

Nhưng đó không phải lần đầu tiên tôi biết đến Lý Ngọc Cương. Trước đó, tôi đã nghe Đúng lúc gặp gỡ người (更好遇见你), tôi chỉ không chú ý đến MV của thầy ấy.

YouTube đề xuất cho tôi một video phỏng vấn Lý Ngọc Cương. Thời gian đó, tôi quả thực là rất rảnh rỗi, nên mới click vào xem một chút.

Rồi tôi khóc.

Tôi khóc khá thê thảm. Sau đó, Lý Ngọc Cương trở thành người làm nghệ thuật Trung Quốc đầu tiên mà tôi theo đuổi.

Có những bài hát của thầy ấy, tôi không thể nghe được. Nhưng những bài hát mà tôi nghe được, tôi không thể lãng quên dù chỉ là một chút.

Năm 2021, tôi xem Sơn Hà Lệnh. Nhưng đây không phải lần đầu tiên tôi thấy gương mặt Trương Triết Hạn. Tôi đã thấy khuôn mặt đó trong review phim Như Ý Phương Phi.

Nhưng cho đến ngày bị "Trương Triết Hạn trong vai Chu Tử Thư" thu hút, tôi chưa từng thích anh ấy. Xem Sơn Hà Lệnh, tôi biết rằng gương mắt anh quen thuộc, nhưng tôi không thể nhớ ra.

Sau đó, tôi xem một bài phỏng vấn của anh.

Tôi lại khóc một cách thê thảm.

Nghiễm nhiên, anh ấy trở thành người làm nghệ thuật Trung Quốc thứ hai mà tôi theo đuổi rồi.

19:33
31/03/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Trương Triết Hạn hỏi Giám chế Mã rằng, em ba mươi tuổi rồi, liệu bộ phim này có thể đưa em đến đỉnh cao của tuổi ba mươi không.

Giám chế Mã nói, cứ tin ở chị.

Và có vẻ như, lời khẳng định chắc nịch ấy đúng rồi.

Đôi khi tôi tự hỏi, tôi thực sự là kiểu fan gì. Biết đến thần tượng qua một bài phỏng vấn, khóc một trận thê thảm, rồi tự cho mình quyền theo dõi bước chân họ. Đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn được nữa.

Đơn giản vậy, nhưng cũng chỉ có hai người làm tôi dõi theo.

Tôi chẳng tìm hiểu gì về Trương Triết Hạn, cũng nhận ra anh khá ít nói về quá khứ trong những phỏng vấn gần đây. Anh dè dặt quá, cũng cẩn thận quá. Có lẽ do anh được nhiều người biết đến hơn, cuộc sống bắt đầu nội tâm hơn rồi. Không như thầy tôi, thầy ấy liên tục nhắc lại quá khứ như một đoạn đường đầy chông gai đã kiến tạo chính mình. Thầy ít fan trẻ ở Việt Nam, mà có lẽ bên Trung Quốc cũng thế. Nhạc của thầy, nên gọi là già dặn tính thi ca. Việc nghe nhạc thầy đối với tôi, như việc nghe nhạc trữ tình của Việt Nam vậy, một dòng nhạc chỉ có một bộ phận tuổi biết đến. Trong nhóm fan của Thầy, tôi tin rằng tôi thuộc top nhỏ tuổi nhất, mọi người cũng phải ba mấy trở lên rồi.

Tôi cũng không nghe lại các bài hát của Trương Triết Hạn, chẳng xem phim cũ của anh. Vân Tịch truyện, Như Ý Phương Phi, Bán yêu khuynh thành, những phim đó có vẻ nổi đấy, nhưng tôi chẳng xem lại. Tôi thậm chí chẳng nghe bài 光. 不说 cũng chỉ nghe đúng một hai lần. Tôi không cuồng si về anh chút nào. Với thầy thì khác, tôi nghe từ Thiên trì về tới Người tốt mộng đẹp, Táng tâm, những bài phải nói rằng đã mười mấy năm lịch sử. Sau đó tôi cuồng Tứ mỹ đồ một tháng trời. Lại cuồng Trường xuân, bài hát mới ra gần nhất trong thời gian tôi biết thầy, nửa tháng. Tôi cuồng giọng hát đó, như cuồng giọng hát của Hoài Lâm.

Tôi là kiểu fan gì vậy nhỉ? Đôi lúc, tôi chẳng muốn nhận mình là fan, chỉ cần là một người theo dõi. Thế giới của tôi thực ra rất chật, trước kia tôi đã theo dõi rất nhiều người, để tâm rất nhiều người, bây giờ thì khác. Có lẽ hiện tại, ngoài gia đình ra, tôi chẳng còn để tâm đến ai nhiều nữa. Các mối quan hệ của tôi chóng vánh nguội lạnh, nhưng tôi không giống như những năm mười mấy, gào thét cuồng điên níu giữ bước chân ai đó. Có lẽ tôi lười đi, nên ai tới thì tới, ai đi thì đi.

Chỉ cần là một người theo dõi, đứng ở xa nhìn quá trình phát triển của một người, cách mà tôi thần tượng ai đó chính là như vậy. Tôi thích giọng hát của Lý Ngọc Cương, thích quá trình nghiêm túc nghiên cứu nghệ thuật Trung Hoa của thầy, thích quá trình thầy hoà mình vào thiên nhiên, cổ sự, và tôi chỉ thích những điều đó, chẳng quan tâm đến thầy từng đóng phim nào, nhỏ đến lớn đi đâu. Tôi thích Trương Triết Hạn vì đôi mắt anh rất đẹp, vì anh chân thành với Chu Tử Thư và nghiệp diễn viên, vì anh đa tài, luôn cố gắng, vì anh nội tâm và khiến tôi muốn bảo vệ, tôi chẳng quan tâm anh từng đóng phim gì, từng hát gì, từng đi đâu.

Đơn giản một chút. Đời tôi ngắn ngủi, chắc không sống được quá lâu. Nghĩ nhiều quá rất mệt.

07:54
01/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Tháng 3 năm 2021, có hai câu chuyện của Trương Triết Hạn làm tôi cười như hít nitrous oxide.

1. 「傻... 鱼... 傻... 鱼... 你... 在... 干... 嘛... 呢...?」

Ngày xửa ngày xưa, có một con cá miệng rộng. Một hôm, cá miệng rộng gặp một con cá mập (鲨鱼, đồng âm với 傻鱼 - cá ngốc), nó hỏi rằng:

"Cá... ngốc... cá... ngốc... cậu... đang... làm... gì... vậy...?"

"Tôi đang tìm thức ăn."

"Cá... ngốc... cá... ngốc... cậu... tìm... thức... ăn... gì... vậy...?"

"Tôi tìm một con cá miệng rộng."

Neh, thời gian đợi Tiểu Triết kể xong câu chuyện cá miệng rộng dài đủ để tôi chấm xong ba bài kiểm tra trắc nghiệm đó.

2. 「明天见!」

Fans hét hò các thứ: "Ngày mai gặp!"

Triết Hạn, gật đầu.

Triết hạn, vẫn gật đầu nhưng trầm tư suy nghĩ xem ngày mai gặp ở đâu.

Triết Hạn, đã ngộ ra ngày mai mình không đến.

Cũng là Triết Hạn, ánh mắt hoảng hốt ló đầu khỏi cửa xe: "Ngày mai gặp?! Ngày mai gặp chỗ nào?!"

Xe chạy mất.

Tôi thương Triết Hạn và Hải Triết Tộc vô cùng.

09:31
01/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Thật ra, lần đầu xem Sơn Hà Lệnh, tôi đã nghĩ rằng, diễn xuất của Trương Triết Hạn thật mờ nhạt. Mặt anh ấy cứ cứng đơ, ngay cả lúc giết người cũng chẳng biểu lộ nửa tia sát ý.

Nhưng tôi biết anh đang diễn Chu Tử Thư, là Chu Tử Thư trong những cảnh cut ngắn ngủi, là Chu Tử Thư đưa tôi đến Sơn Hà Lệnh.

Chu Tử Thư ấy, dùng ánh mắt kỳ lạ và nụ cười khiêu khích nói với Ôn Khách Hành, 「美吗?」. Chu Tử Thư ấy, nhìn thẳng vào mắt Ôn Khách Hành mà nói rằng, y cược một ngày nào đó người kia sẽ mở lòng với y, trước khi y chết.

Tôi đã rơi nước mắt khi xem cảnh cut. Và tôi có một niềm tin mãnh liệt với nhân vật Chu Tử Thư này. Đây chính là Chu Tử Thư, không phải là một diễn viên. Chu Tử Thư Thủ lĩnh Thiên Song là một con người như thế.

Nhưng niềm tin ấy không phải là thứ giữ tôi lại với Sơn Hà Lệnh. Lý do khiến tôi tiếp tục xem đến hết tập ba lại là diễn xuất của Tiểu Triết. Anh ấy, xuất hiện khi tấm áo choàng bay lên trong bóng tối, vạt áo đen phiêu diêu, cho tôi cảm giác về một thế giới tôi đã lãng quên từ lâu - thế giới võ hiệp không thể viết qua ngôn từ.

"Có vài chi tiết trong phim thật đặc biệt, mà mình không từng nghĩ tới khi muốn viết một fanfic cổ phong. Ví dụ như, cảnh tay áo của Tử Thư bay lên khi nhân vật này đứng trên mái nhà, hay cảnh nón của Tử Thư bị chém văng ra, những hình ảnh này đều rất đẹp. Mình không hề nghĩ đến trang phục, quá thiếu sót cho một fanfic có bối cảnh như vậy."

Rồi sau đó, tôi để ý rằng Chu Tử Thư mà Trương Triết Hạn diễn vai, đang khóc.

Y khóc từ khi vừa xuất hiện, khóc trong lúc xuống tay, khóc trong khi gặp ý trung nhân của Tần Cửu Tiêu, khóc đến mức âm thanh tắc nghẽn.

Y đang khóc. Nhưng mặt y chẳng có cảm xúc gì cả, chỉ viền mắt là loang nước.

Cho đến khi y nói, "người cuối cùng của Tứ Quý sơn trang chết rồi", tôi nhớ rằng nước mắt của tôi đã rơi.

Y không phải là người của nơi đó chắc?

Hoá ra nỗi cô đơn của Chu Tử Thư, dù người khác có thể nhìn ra hay hiểu rõ, cũng không thể làm được điều gì. Tôi đã thấy những uất nghẹn choán kín lồng ngực, nhưng chỉ có thể đứng nhìn với hai tay nắm chặt nhau.

Y đáng sống. Sống để dằn vặt chuyện Tứ Quý sơn trang. Y đáng phải sống như thế.

Và diễn xuất của Trương Triết Hạn trong nửa tập đầu tiên đó, như muốn đập vào mắt tôi một sự thật khó chịu, cho dù Chu Tử Thư có hạnh phúc đến phát điên, sâu trong đáy lòng y chính là nỗi cô đơn cùng cực. Thứ cô đơn khốn nạn đó, y chẳng có cách nào thể hiện ra ngoài. Hơn hết, dù người khác biết rõ rằng y cô đơn, cũng chẳng có cách nào giúp y cả.

Tôi thật sự không biết cuộc sống ác với Chu Tử Thư, hay chính y tự ác với y, hay chẳng ai làm gì cả, chỉ là số phận của y đã định thế rồi.

Tôi không biết được. Tôi chỉ biết tôi thương nhân vật đó rồi.

Trong vài tập sau, phản ứng của Chu Tử Thư có nhiều hơn, nhưng vẫn là cực kỳ chậm chạp, lệch sóng so với sự chuyển động của các nhân vật khác. Dựa vào quan sát đó, có thể nói rằng diễn xuất của Trương Triết Hạn không làm nổi bật nhân vật?

Không!

Ngược lại đi, Trương Triết Hạn đã khiến nhân vật Chu Tử Thư sống như một con người.

Bỏ qua câu chuyện Thất Khiếu Tam Thu đinh, bỏ qua những cơn đau hay ngũ cảm bị suy thoái, cử chỉ và biểu cảm của Chu Tử Thư rất giống một người bị chấn thương tâm lý.

Tám mươi người lần lượt chết trước mặt y, y chưa phát điên, chẳng biết có nên gọi là may mắn hay không.

Ví dụ Chu Tử Thư là một con người nội tâm và bị chấn thương tâm lý, thì hành động của y có thể bộp chộp vội vã được không? Hay y sẽ để bản thân suy nghĩ trước, rồi bắt đầu hành động? Và, y sẽ thể hiện cảm xúc của mình trước mặt người lạ không? Nếu y vô tình để lộ cảm xúc, những biến chuyển nào trên gương mặt sẽ thể hiện điều đó?

Tôi tin chắc rằng Trương Triết Hạn có thể trả lời những câu hỏi đó, vì anh ấy đã diễn Chu Tử Thư như vậy.

Và tôi lập tức yêu thương Chu Tử Thư sâu sắc, cũng chính vì hành động của y diễn ra như vậy. Chu Tử Thư chỉ thể hiện một khoảng rất nhỏ thôi, đôi khi chỉ là cái nhíu mày, đôi khi là cái mím môi, hay chỉ là cách đi lẫn cách rút tay về, chỉ là những chi tiết nhỏ. Và nếu không để ý, sẽ thấy Chu Tử Thư mặt liệt đơ cứng.

Nhưng hiểu rồi thì sẽ thấy, cảm xúc của y mãnh liệt đến điên cuồng.

Trong Sơn Hà Lệnh, tôi nghĩ rằng chỉ có Ôn Khách Hành là người chú ý đến những biến chuyển nhỏ như bọt nước ấy, ngay từ lần đầu Chu Tử Thư xuất hiện trước hắn.

Nếu không thì, nhìn vào bàn tay Chu Tử Thư đang giơ lên, hắn sẽ không biết y đang phơi nắng đâu.

Nắng gắt quá, chẳng hạn.

Cũng phải nói thêm là Ôn Khách Hành cũng đang tìm một tia nắng, nhưng để sau nói vậy.

Ôn Khách Hành sâu sắc và tình tế vô cùng đấy, nên chắc chắn kể từ khoảnh khắc hắn nói rằng, "y chỉ đang phơi nắng", Chu Tử Thư đã động lòng rồi.

Nếu là tôi thì tôi sẽ khóc ra đấy. Nếu có ai đó đọc vị được những biến chuyển rất nhỏ của tôi.

Tôi cũng mặt liệt không kém Thủ lĩnh Thiên Song Chu Tử Thư đâu.

23:08
03/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Trương Triết Hạn ZheHandeHoa

Phút chốc tôi nghĩ đến tháng lương đầu tiên. Ừm, với tháng lương đó, tôi sẽ in chiếc áo có hình bức tranh này.

Sao chứ? Nó ổn mà. Nó có chữ ký của anh, và cuộc sống mơ ước của anh. Nó cũng có...

...ừm~

Chấp niệm lớn nhất của tôi nữa. Rất nhiều chấp niệm của tôi đều có ở đây đấy.

21:46
07/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Tôi không biết tại sao thoại 「只是厌恶」 mà Chu Tử Thư lại cười, đây là Trương Triết Hạn vô tình cong môi, hay Chu Tử Thư muốn cười nhưng vẫn phải làm mặt lạnh nhỉ...

Nhưng mà, nhưng mà cái cong môi đó đáng yêu quá. Đáng yêu kinh khủng đấy. Trời ơi đồ Trương Triết Hạn khống, huhu...

12:54
09/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
Tôi: "Gần đây tôi không đọc sách..."

Trương Triết Hạn: lên Instagram đăng bài về sách

N. à, tôi muốn đọc Almond...

14:52
12/04/2021

descriptionTrương Triết Hạn EmptyRe: Trương Triết Hạn

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply