GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

power_settings_newLogin to reply

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz

Khách Hành nói "xin lỗi", vì biết Tử Thư sợ máu.

Khách Hành hiểu rất rõ Tử Thư, đến mức có lần Tử Thư thổ huyết, hắn không trực tiếp lau máu cho y, mà đưa y một cái khăn, để y tự lau máu trên miệng mình. Trước đó, đoạn gây chiến với Cái Bang, lúc Thành Lĩnh cố lau máu trên miệng Tử Thư, đã bị y đẩy mạnh ra. Tử Thư ghét bị đối xử như một kẻ thua cuộc, Khách Hành hiểu rất rõ điều đó.

Lần này thấy Tử Thư lau máu trên miệng mình, đôi mắt Khách Hành thể hiện rất rõ sự cảm động. Tử Thư sợ máu, nhưng không ngại lau máu trên miệng hắn. Dù thế, đôi mắt Khách Hành cũng hiện lên vẻ hối lỗi. Hắn đã lớn tiếng với Tử Thư, hắn cũng đã làm bẩn áo của y.

Khách Hành làm rơi một bình rượu đầy, chứ không phải một vò rượu rỗng như đã nói với A Tương trước đó. "Rượu hết rồi, đi mua đi", thực ra chỉ là cái cớ để Khách Hành được ở một mình với Tử Thư. Hoặc là, trước khi Thẩm Thận đến, Khách Hành đã tự tay rót đầy rượu cho Tử Thư rồi. Lúc nào hắn cũng quan tâm để ý Tử Thư cả. Nên khi bình rượu rơi xuống, cảm xúc của Tử Thư khi nhìn thấy rượu văng ra có chút thất thần.

"Sư đệ ta tên là Ôn Khách Hành!"

Đây là một câu thoại đắt. Chứng tỏ Tử Thư không có ý gì gọi là bênh Thẩm Thận cả, y chỉ nghĩ đến Khách Hành mà thôi. Lần gặp Long sư bá cũng vậy, y không hề nói ra thân phận của Khách Hành. 你不想说,便不说 - ngươi không muốn nói, thì đừng nói vậy. Tử Thư đã nói với Thành Lĩnh như thế. Không phải Tử Thư không biết, mà là y biết rất rõ, nhưng vẫn chọn đứng về phía sư đệ của y.

"Ông không biết? Dám hỏi Minh chủ Ngũ Hồ Minh hiện tại là ai?"

Ở câu thoại này, Tử Thư không dùng 请问 - xin hỏi, mà là 敢问 - dám hỏi. Như 敢问路在何方 - cảm vấn lộ tại hà phương/xin hỏi đường ở nơi đâu, bài hát chủ đề phim Tây Du Ký. Hỏi như vậy, trong vài trường hợp có chút kính trọng. Nhưng ở trường hợp này, Chu Tử Thư đang dùng sự kính trọng đó mỉa mai Triệu Kính. Y đang tức giận, ngữ khí của y cũng vậy, nhưng y không thể hiện hành động quá đáng nào. Chu Tử Thư chính là người như vậy.

"Là ai nói? Diễn Nhi nói à?"

Cũng may ngồi trước mặt Thẩm Thận là Chu Tử Thư, nếu là tôi, tôi sẽ xiên chết tên họ Thẩm đó. Ông ấy ít có ngu lắm.

"Thay vi sư tiễn khách."

Tử Thư tự xưng "vi sư", ý muốn nhấn mạnh quan hệ sư - đồ giữa mình với Thành Lĩnh. Tử Thư cũng gọi Ôn Khách Hành là "sư đệ ta". Y muốn nhấn mạnh đây là Tứ Quý Sơn trang, cả Ôn Khách Hành lẫn Trương Thành Lĩnh bây giờ, là người của Tứ Quý Sơn trang. Người một nhà! Còn Thẩm Thận, đang là kẻ ngoài cuộc, không có vị trí ở chỗ này. Miệng nói Thành Lĩnh tiễn khách, lại nói "xin đi cho", nhưng thực tế Tử Thư đang đuổi Thẩm Thận thẳng mặt. Ngôn từ của y luôn có giá trị. Lần cứu Khách Hành khỏi Diệp Bạch Y, ngôn từ của y cũng có giá trị như vậy. Y biết bản thân đang nói gì.

"Ta là đang giúp đệ."

14:26
17/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 6

Tôi dành cho tập sáu Sơn Hà một tình cảm đặc biệt ngay từ lần đầu tiên xem nó, đơn giản vì trong tập này có hai cảnh mà tôi thích nhất, Ôn Khách Hành hút máu vết thương trên vai Chu Tử Thư, và Chu Tử Thư gỡ bỏ lớp dịch dung. Tôi cũng thích tập sáu vì đó là lần đầu tiên tôi nghe Vô đề, bài hát này khiến tôi phát cuồng ngay từ lần đầu tiên nghe nó. Ngoài ra cũng có một đoạn Thiên nhai khách. Hai bài hát này vang lên liên tiếp, lần đầu đã khiến tôi khóc rất ngon.

Bây giờ không khóc nữa. Đơn giản vì hôm nay có rất nhiều chuyện, tôi vừa khóc trên đường, đến lúc trở về thì không còn nước mắt nữa rồi. Mấy cảnh diễm lệ thế này, bản thân xem rồi mỉm cười là tốt nhất. Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư đẹp quá! Đẹp chết người luôn!

Cuối tập năm có đoạn Ôn Khách Hành làm biểu cảm xuýt xoa thán phục khi Chu Tử Thư đá văng một dược nhân. Đây chính là biểu cảm mà Ôn Khách Hành từng làm khi chơi cùng Chu Tử Thư lúc nhỏ, khi cả hai thả chuồn chuồn tre. Lúc này, Ôn Khách Hành thực sự rơi vào ảo cảnh, và đã thấy Chu Tử Thư ở đó.

Không bàn đến việc Ôn Khách Hành thấy cha và Chu Tử Thư, cũng như Chu Tử Thư thấy Tứ Quý Sơn trang, Tần Hoài Chương và Tần Cửu Tiêu trong mộng cảnh. Vì nói về điều này tôi sẽ khóc to lắm. Hai người họ vẫn bị bóng đen quá khứ ám ảnh...

"Uống nó đi."

"Gì vậy? Kẹo? Ngọt?"

"Ừm."


Chu Tử Thư "ừm" một cái làm tôi nhớ đến Tần Cửu Tiêu. Chắc chắn y cũng đối xử với Cửu Tiêu như vậy, một cái gật đầu và nụ cười dịu dàng. Tự dưng tôi thấy xót vô cùng, rồi một nỗi buồn khó tả trào lên trong tâm trí. Chu Tử Thư cô đơn quá. Đôi mắt cứ cay xè nước.

"Chu Tử Thư! Huynh gạt người!"

"Hắn vừa gọi ta là gì? Từ khi nào hắn đã biết tên ta rồi?"


Cũng may thằng nhóc ngốc nghếch này vẫn ở đó.

Ôn Khách Hành đẹp, đẹp lắm. Tạo hình này thật sự là một vẻ đẹp tuyệt mỹ, phong hoa tuyết nguyệt đều đủ cả. Muốn ngây thơ có ngây thơ, muốn cợt nhả có cợt nhả, muốn tàn độc có tàn độc. Mà lúc Ôn Khách Hành tàn độc, thật sự rất ngầu.

Không bàn đến chuyện Ôn Khách Hành phát điên, trong đầu chỉ có một suy nghĩ trả thù cho Cố Tương, mà tay không chưởng tới, dù biết kiếm sẽ xuyên qua người mình. Vì nói về cảnh đó tôi sẽ khóc to lắm.

Ôn Khách Hành đẹp, và đó là một nét đẹp quỷ dị thâm tình.

Gương mặt đẹp ấy mà cười lên nói, "ấy, ta đây, huynh gọi tên ta sao dễ nghe thế nhỉ?", thì Chu Tử Thư tức lên chửi thề một tiếng là đúng. Càng đẹp người ta càng cợt nhả là thật.

Tử Thư của tôi càng đẹp càng đanh đá, tôi biết.

Vậy hai người họ mới hợp nhau. (cười)

"Thằng nhãi này."

Ôn Khách Hành cười, và Vô đề vang lên. Phải nói rằng chấp niệm của tôi với bài hát này lớn đến nỗi chỉ cần nghe chữ 满 - đầy, là nước mắt đã tự dâng lên rồi. Sau đó, thêm ba chữ 无飞絮 - không có hoa liễu bay, trong lòng tôi lại trào lên một nỗi buồn khốn khổ. Tại sao phải thả một chữ Nhứ vào đó mới chịu chứ?

"Mà bài hát này, câu đầu có một chữ Nhứ trong tên Chu Nhứ. Vừa hay, đoạn sau có một chữ Hành, trong tên Ôn Khách Hành."

Hôm đó là lần đầu tiên tôi xem tập sáu, nghe Vô đề, và đã viết như thế. Bài hát này in vào tâm trí tôi ký ức sâu đậm đến nỗi, chỉ cần nghe là thấy nhớ Sơn Hà Lệnh.

Tôi cuồng cảnh hút máu sau vai. Đã nói rất nhiều về nó. Và tôi chắc chắn sẽ lại nói nhiều về nó.

Trước tiên nói về câu chửi thề của Chu Tử Thư, "có cái đầu nhà huynh ấy", đây không phải thoại gốc. Nhưng tôi vẫn khen nó một chút, vì Chu Tử Thư chửi thề là một nghệ thuật, tôi đã nói như vậy. Giọng lồng tiếng của Chu Tử Thư rất đặc biệt, mang vẻ trưởng thành, khẩu khí trầm ổn, khí chất ngời ngời, nhưng đôi lúc không khác gì một kẻ tùy hứng. Mỗi lần Chu Tử Thư chửi thề sẽ là một lần đã tai. Đó không phải kiểu chửi thề của mấy gã bặm trợn, là lời chửi thề đầy tùy tiện của một con người "khí chất ngời ngời". Dựa trên mấy điều đó, tôi mỗi lần thấy Tử Thư chửi thề là mỗi lần hò hét.

Tôi cổ vũ người khác chửi thề? Không. Tôi chỉ cổ vũ Tử Thư chửi thề thôi. Nghe vui khủng khiếp.

Dù vậy, cũng phải nói về thoại gốc của câu này. Trước đó Ôn Khách Hành nói, "anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng phải vậy sao?". Và Tử Thư đáp lại, 是美求英雄 - "là mỹ nhân cứu anh hùng". Tử Thư tự nhận mình là mỹ nhân, nên Ôn Khách Hành mới cười điên như thế. Thấy Ôn Khách Hành cười, Tử Thư cũng cười theo. Tiếng cười chưa bao giờ giòn tan như vậy.

Sau đó Tử Thư ho một tiếng, và Ôn Khách Hành hỏi, 你怎么了?- "huynh sao thế?". Đây chỉ là một câu thoại bình thường, nhưng hình như Ôn Khách Hành rất ít khi nói câu này. Và lần này, Ôn Khách Hành nói câu đó rất dịu dàng.

Bởi vậy nên tôi mới nói, Tử Thư à, huynh rung động cho tôi!

Và cổ áo của Ôn Khách Hành đẹp quá! Tôi thích cổ áo kiểu đó! Tôi thích nó quá!

"A Nhứ sợ đau không? Nếu sợ, ta cho huynh mượn cánh tay cắn."

Huynh bớt cợt nhả hộ cái, Ôn đại thiện nhân. Huynh đang quan tâm con người ta cơ mà.

Tôi sẽ không nói về cánh tay Chu Tử Thư đâu. Vì nói tôi sẽ gào thét vào mười một giờ hai mươi bốn phút đêm mất. Tôi cũng không nói về bàn tay nắm hờ của Tử Thư đâu. Không. Tôi đã quyết rồi, không nói đâu.

Tôi cũng sẽ không nói về cảnh lật ba lớp áo... Nhưng mà Tử Thư à, huynh rung động cho tôi! Tôi biết là huynh rung động thật rồi vì mặt huynh như thế kia nhưng tôi thích hét thế. Kệ tôi đi huynh rung động là được.

Tôi cũng sẽ không nói về câu tỏ tình của Ôn Khách Hành, trích Mô ngư nhi - Nhạn khâu của Nguyên Hiếu Vấn. Lúc đó hò hét cũng nhiều rồi. Cả câu nói của Tử Thư, "huynh thích hướng về đâu thì hướng", cũng đã làm tôi cảm khái ghê lắm.

Đến lúc này Thiên vấn vang lên, Ôn Chu hai người họ đánh nhau, gọi là tỉ võ so chiêu, những chiêu thức này được lặp lại hoàn toàn trong tập cuối (tập cuối ba tệ). Nhưng ở tập sáu, hai người họ quay lưng vào nhau, thì ở tập cuối, cả hai mặt đối mặt. Ở tập cuối, hai người họ đã chấp nhận nhau hoàn toàn.

Và Chu Tử Thư cũng không lau đi bầu rượu sau khi nhận từ Ôn Khách Hành nữa.

"A Nhứ, nhận thua chưa?"

Thiên vấn kiểu, "hỏi kế, hỏi chiêu, ai so với ai cao hơn"~

"Thành bại là chuyện thường của nhà binh mà."

"A Nhứ?"

"A Nhứ?"

"A Nhứ? Đừng đùa nữa... Mau xuất hiện đi!"

"A Nhứ!"

"A Nhứ!"


Ôn Khách Hành gọi sáu tiếng "A Nhứ", sau đó cũng nhảy xuống.

Chu Tử Thư vốn dĩ không muốn lộ mặt lúc này. Có lẽ y định đợi Ôn Khách Hành rời đi rồi, tìm lại mặt nạ dịch dung, rồi mới đi lên.

Ai ngờ tên ngốc kia nhảy xuống tìm y, mặt hắn còn lộ vẻ lo lắng.

Đối với Tử Thư mà nói, một cái vỗ vai, một cái gật nhẹ đầu, đưa tay ra hiệu cùng bơi lên, đã thể hiện tất cả. Y trong lòng nguội lạnh, xem như vô cảm, đây là tất cả nhìn nhận mà y thể hiện được.

Và điều đó làm Ôn Khách Hành mỉm cười.

Lúc này Thiên nhai khách vang lên, tiếng sáo. Cả hai người họ cùng nhau bơi lên, đã tự nhận định sẽ không cô phụ bốn mùa hoa nở rồi.

Tôi high trong tập này. High tới nóc luôn.

08:42
21/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Hai cảnh mà tôi thích nhất trong tập sáu Sơn Hà, vào hậu trường trông nhí nhố kinh dị.

Đạo diễn: "Ừa đó lột áo từ từ thôi. Wà! Nghiêm trọng dữ vậy à! Rồi lột tiếp. Cắt cắt cắt!"

Tôi: .........

09:07
21/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
“啊絮。”

“啊絮。”

“啊絮。”

“行了 问大善人。”

“你闭嘴吧 别叫了。”

“叫得我瘆的慌。”

“我就是觉得 活着 给太阳晒着 还有一个人的名字给我这么叫着 真的挺好。”

“是挺好的。”

“老温。”

“老温。”

“老温。”

“怎么了?”

“喝酒了!”

22:29
22/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz

Ôn Khách Hành nói "与我白头" kìa! "Cùng ta sống đến bạc đầu"! Phạ ơi! Phạ ơi con điên rồi!

Và Chu Tử Thư còn đáp lại như kiểu "ta sẽ cùng huynh" nữa! Phạ ơi! Pỏ Phạ ơi!

Thì ra giấy đỏ viết là 窗花 - song hoa, Song trong 天窗 - Thiên Song, hoa này ý chỉ mỹ nhân. Vãi cả mỹ nhân Thiên Song ạ! Huynh giết tôi đi Ôn Khách Hành! Người như huynh chỉ được làm Tử Thư của tôi cảm động thôi đấy huhu!

07:47
27/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 33

Lẽ ra tôi đã viết cảm nhận về Tập 32, nhưng hôm qua xem xong thì khuya, nên ngủ rồi.

Thật ra tôi rất thương Hạt Nhi, nỗi khổ của nhân vật này khiến tôi thương nhiều hơn hận. Thế giới của hắn chỉ có một mình nghĩa phụ thôi, nhưng Triệu Kính lại chưa từng cho hắn ngồi bên tay phải.

Lần đại tiệc sau khi ép chết Ôn Khách Hành ở Tập 32 cũng thế, Triệu Kính chưa bao giờ để Hạt Nhi ngồi bên tay phải. Ông ta để Thẩm Thận ngồi bên phải mình, rồi để một người lạ hoắc ngồi bên tay trái, tượng trưng cho hai cánh tay đắc lực. Trong hai cánh tay đó không hề có vị trí của Hạt Nhi. Ông ta để Hạt Nhi ngồi xa tít tắp. Vậy Hạt Nhi là gì? Chính xác là một con Tốt.

Lúc này khuôn mặt Hạt Nhi đã hiện rõ bi thương rồi, nhưng hắn thật sự cố chấp. Hắn tin nghĩa phụ của hắn, "cho ông ấy một cơ hội, cũng là cho ta một cơ hội", hắn luôn miệng như vậy. Nhưng nói trắng ra là hắn không thể xuống tay với nghĩa phụ của mình, cho dù người hắn yêu có bạc đãi hắn đến đâu.

Mà mọi chuyện đâu có dừng ở đó, đến khi "ông lạ hoắc bên tay trái" rời đi, Triệu Kính mới vỗ vỗ cái ghế mà rằng, "Hạt Nhi, ngồi xuống", sau đó ép thằng bé ngồi xuống. "Không phải con muốn ngồi ở cạnh ta sao?" Điên thật Triệu Minh chủ ơi, ý thằng bé không phải là như vậy. Ông đang bố thí cho thằng bé sao? Người ta đi rồi, ông mới gọi Hạt Nhi lại cho ngồi một cái? Chẳng khác nào Hạt Nhi là kẻ dự phòng chỉ được ra mặt khi người hữu dụng nhất chết rồi? Đã vậy còn là ngồi bên trái? Mỉa mai thay! Cố gắng vì ông ấy như thế, và ông ấy đối xử lại như thế.

Chưa hết, nghĩa phụ mà Hạt Nhi tôn trọng còn vội vàng nói thẳng "Triệu Kính không phải Hạt Vương, Hạt Vương là Hạt Nhi" vì sợ mất mối liên minh với Thiên Song cơ. Ông ta nói như thể chối bay chối biến những điều mình tạo ra vậy. Rốt cuộc thì vì ai thằng bé mới vậy chứ?

Nhưng cuối cùng, thằng bé vẫn không xuống tay với ông. Điều duy nhất nó làm là nhét cho ông một viên thuốc, để ông im lặng vĩnh viễn.

Ông có nhận ra sai lầm của ông không, Triệu Kính?

Ông có bao giờ coi đứa trẻ luôn làm mọi thứ vì ông đó là cánh tay phải chưa?

21:10
28/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 33

Tôi vẫn khóc vì Tử Thư của tôi.

Tử Thư của tôi đã sẵn sàng để chết, vào lúc xông ra giữa Đại hội anh hùng, Tử Thư đã sẵn sàng để chết rồi.

Trả được thù cho Lão Ôn của y, và chết. Đó là tất cả những điều y đang nghĩ.

Vậy nhưng Ôn Khách Hành lại xuất hiện.

Thế là dự định chóng vánh của y, kế hoạch nhất thời của y, vết thương do đao chém trúng của y, tất cả đều vỡ vụn cả.

Chu Tử Thư có trách Ôn Khách Hành không?

Không. Y không hề trách.

Y chỉ giận thôi, mà cái giận đó cũng không thể che được việc y đang tự trách chính mình.

Tôi khóc. Khóc và cười, cùng một lúc. Nếu Chu Tử Thư thể hiện được cảm xúc, có lẽ cũng là như vậy. Chu Tử Thư ngỡ ngàng, vì Lão Ôn của y còn sống, trong ánh mắt y thấp thoáng vui mừng. Nhưng tại sao lại lừa y...

Chu Tử Thư nhìn Ôn Khách Hành tự xưng thân phận, gọi một tiếng "A Nhứ", A Nhứ cho ta mượn kiếm. Từ lúc Ôn Khách Hành xuất hiện, cho đến khoảnh khắc đó, Chu Tử Thư thực sự như một người thừa vậy. Y đứng ở đó, chết lặng, chẳng nói tiếng nào. Tại sao lại lừa y...

Chu Tử Thư đưa kiếm bằng hai ngón tay, nhìn Ôn Khách Hành dứt khoát cầm thanh kiếm. Thù sắp trả được rồi, nhìn xem màn kịch này, xem Ôn Khách Hành vui vẻ kìa, y cũng vui mà... Nhưng tại sao lại lừa y...

Y đứng sang một bên nhìn Ôn Khách Hành đau thương rồi thoả mãn, vẻ mặt theo dõi từng cử chỉ. Chỉ có thể thở phào ra khi mối thù của Ôn Khách Hành được trả. Nhưng từ đầu đến cuối, có phải không ván cờ này, vở diễn này y không cần nhúng tay vào?

Y đứng nhìn Thẩm Thận lên tiếng, nhìn Thành Lĩnh lên tiếng. Thằng bé ấy đã bắn phi tiêu vào Lão Ôn mà? Hóa ra là vở kịch cả. Nhưng tại sao phải giấu y? Tại sao lại lừa y?

Y đứng nhìn Diệp Bạch Y xuất hiện. Cả Diệp Tiền bối cũng diễn một vai. Nhưng không ai cho y biết? Tại sao phải lừa y như thế?

Y nhớ lại chuyện Ô Khê đưa thuốc cho mình, "nhỡ đâu Ôn huynh cần thì sao". Ô Khê nhỡ miệng nói ra đoạn kịch. Ô Khê biết kế hoạch này. Tại sao phải giấu y? Tại sao phải lừa y như vậy?

Vở kịch này ai cũng có vai trò, tại sao lại trừ y...

Vì trừ y ra, nên y mới rút đinh. Vì trừ y ra, nên y mới định chết sau khi trả thù cho Ôn Khách Hành. Vì trừ y ra, nên y đã không biết được mà hồ đồ như vậy. Vì trừ y ra, nên y mới hành động không suy nghĩ kỹ càng như thế. Y đã định chết. Y đã định chết. Y rút đinh ra rồi. Y sắp chết. Vì trừ y ra, nên y phạm sai lầm. Vì trừ y ra, nên khi Ôn Khách Hành trở về, y sẽ là người chết đi.

Y sẽ bỏ lại Ôn Khách Hành. Y sẽ chết. Y sẽ chết.

Y hiểu nỗi khổ bị bỏ lại lắm.

Tại sao y lại quyết định nông nổi như thế trong khi, nếu suy nghĩ kỹ lại, tất cả những người Ô Khê Thất Gia đều nhỡ miệng nói về kế hoạch này?

Tại sao lại lừa y?

Tại sao lại lừa y, để y bồng bột, để y chết đi, để Lão Ôn của y phải ở lại một mình khổ sở?

Tại sao lại lừa y, câu ấy, vẻ mặt ấy, hành động đưa kiếm bằng hai ngón tay ấy, thật ra Chu Tử Thư đang tự trách bản thân.

Đáng thương thay. Tại sao lại lừa y chứ?

Mà đáng thương hơn cả là, từ đầu đến cuối y đều nghĩ đến cảm giác của Ôn Khách Hành sau khi y chết đi, nên mới bày ra vẻ mặt đó.

Y không hề trách Ôn Khách Hành, làm sao tôi trách được chứ...

Y hiểu Ôn Khách Hành vì sao lại làm thế, làm sao tôi không hiểu phần nào...

Y tự trách bản thân như thế, làm sao tôi không thương y đây...

21:35
28/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 17

Tôi thương Ôn Khách Hành quá.

我说
这么多年
我就遇上了你这么个人
投缘看对眼的朋友
你能不能别死?

你转过来
看看我
再说一次

你别走

不是假的
是真的

敞开心扉
人心即鬼蜮
我的心有什么好看的

看过之后
你就不理我了

“你就不理我了” là thoại gốc, "huynh sẽ không quan tâm ta nữa".

Thật ra Ôn Khách Hành giỏi thì giỏi thật, mở miệng ra là thơ ca, ác thì ác thật, xiên Bạch Vô Thường như xiên cá, nhưng hắn cũng ngốc lắm. Hắn không biết cách an ủi Chu Tử Thư, nên cách hắn chọn là bày ra bộ dáng chân thành nhất. Nghĩ gì làm đó. Hắn quan tâm Chu Tử Thư vì sợ không còn thời gian nữa. Hắn bám dính Chu Tử Thư vì sợ có ngày y rời đi. Hắn mỉa mai lòng người là quỷ vì hy vọng Chu Tử Thư hiểu những điều sâu trong trái tim hắn. Hắn có lý do để trở nên như thế, nhưng hắn sợ.

Cũng may là Chu Tử Thư.

Tôi thật sự tự hỏi nếu Chu Tử Thư chết đi thì sao? Liệu Ôn Khách Hành có "còn sống" không?

Ôn Khách Hành trước Chu Tử Thư chỉ là một đứa trẻ, chỉ trước duy nhất Chu Tử Thư, hắn mới bày ra vẻ mặt đó. Hắn đã bao giờ được trọn vẹn làm một đứa trẻ chưa? Chưa. 原来我的一生,来来回回,只是 “不合时宜“ 这四个字。 Chỉ có trước mặt Chu Tử Thư, hắn mới mở lòng ra thôi.

Xem hắn nói gì với Cố Tương đi. "Đừng quên ngươi là Vô Tâm Tử Sát, có phải sống trong nhân gian lâu quá nên quên đi bản thân là gì?"

"Ác quỷ rồi sẽ bị mặt trời thiêu rụi."

Vậy nhưng.

"Ta chỉ cảm thấy, có ánh sáng chiếu vào, có rượu ngon uống, có người để gọi tên, thực sự là điều tốt."

"啊絮!"

Ôn Khách Hành ghét nắng, nhưng Chu Tử Thư không phải nắng. Chu Tử Thư là "ánh sáng".

Chỉ trước mặt Chu Tử Thư, Ôn Khách Hành mới thể hiện những điều này.

Vậy nếu Tử Thư chết...

Lữ khách mới nếm được chút mật ngọt thôi, nếm hết thì thế nào?

13:33
29/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 22

是谁
感化了你啊?

Tử Thư ơi huynh cười đẹp quá! Bắt chước A Tương rồi còn bắt chước Khách Hành nữa! Tôi nhớ huynh rồi, Tử Thư...

13:44
29/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
Sơn Hà Lệnh - Tập 33

“大师兄大耳光抽你!”

YOUKU Vietsub câu này thế nào nhỉ... Tôi xem phim nhưng không bật phụ đề, hiện tại cũng chẳng nhớ câu thoại này, cảnh này, nằm ở tập mấy nữa. Nhưng câu đó là "đại sư huynh sẽ tát vào mặt đệ".

Chu Tử Thư đã làm thế thật. Ở tập 33, cảnh trả thù tại Đại hội anh hùng, khi Ôn Khách Hành lại gần mình, Tử Thư đã mỉm cười rồi tát nhẹ Ôn Khách Hành hai cái.

"Nếu đệ còn tự quyết định mà không hỏi ý ta. Đại sư huynh sẽ tát vào mặt đệ."

Ra lúc đó Tử Thư đã phạt Khách Hành rồi. Không cần đến ba chung rượu.

Ngốc quá.

Tôi khóc rồi. Tử Thư luôn nhớ những lời nói... Đáp lại Ôn Khách Hành bằng ba tiếng "Lão Ôn" cũng thế. Đáp lại bằng câu "Ta là A Nhứ" cũng thế. Giữ lời hứa bằng hai cái tát này cũng thế...

Bảo tôi dứt khỏi Sơn Hà ư...

Haha.

21:38
30/04/2021

descriptionLuyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ - Page 8 EmptyRe: Luyện lại Sơn Hà, tinh thông kim cổ

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply